Ngô, bắp hay bẹ (danh pháp hai phần: Zea mays L. ssp. mays), là một loại cây lương thực được thuần canh tại khu vực Trung Mỹ và sau đó lan tỏa ra khắp châu Mỹ. Ngô lan tỏa ra phần còn lại của thế giới sau khi có tiếp xúc của người châu Âu với châu Mỹ vào cuối thế kỷ 15, đầu thế kỷ 16. Ngô là cây lương thực được gieo trồng nhiều nhất tại châu Mỹ (chỉ riêng tại Hoa Kỳ thì sản lượng đã là khoảng 270 triệu tấn mỗi năm). Các giống ngô lai ghép được các nông dân ưa chuộng hơn so với các giống ngô thông thường do có năng suất cao vì có ưu thế giống lai. Trong khi một vài giống, thứ ngô có thể cao tới 7 m (23 ft) tại một số nơi,[1] thì các giống ngô thương phẩm đã được tạo ra với chiều cao chỉ khoảng 2,5 m (8 ft). Ngô ngọt (Zea mays var. rugosa hay Zea mays var. saccharata) thông thường thấp hơn so với các thứ, giống ngô giống.

Bắp
Ngô
Các bắp ngô từ các giống khác nhau
Phân loại khoa học
Giới (regnum)Plantae
(không phân hạng)Angiospermae
(không phân hạng)Monocots
(không phân hạng)Commelinids
Bộ (ordo)Poales
Họ (familia)Poaceae
Chi (genus)Zea
Loài (species)Z. mays
Danh pháp hai phần
Zea mays
L.
Zea mays "fraise"
Zea mays "Oaxacan Green"
Zea mays "Ottofile giallo Tortonese"

Ngô đã trở thành thực phẩm chủ yếu ở nhiều nơi trên thế giới, với tổng sản lượng ngô vượt xa lúa mì hoặc gạo. Ngoài việc được tiêu thụ trực tiếp bởi con người (thường dưới dạng masa), ngô cũng được sử dụng để sản xuất ethanol ngô, thức ăn chăn nuôi và các sản phẩm ngô khác, chẳng hạn như tinh bột ngô và xi-rô ngô.[2] Sáu loại ngô chính là ngô dent, ngô flint, ngô vỏ, ngô bỏng, ngô bột và ngô ngọt.[3] Các giống ngô ngọt giàu đường thường được trồng để tiêu thụ trực tiếp dưới dạng hạt, trong khi các giống ngô đồng ruộng được sử dụng để làm thức ăn chăn nuôi, các loại thực phẩm cho con người làm từ ngô (bao gồm xay thành bột ngô hoặc masa, ép thành dầu ngô, lên men và chưng cất thành đồ uống có cồn như rượu whisky bourbon) và làm nguyên liệu cho ngành công nghiệp hóa học. Ngô cũng được sử dụng để sản xuất ethanol và các nhiên liệu sinh học khác.

Ngô được trồng rộng rãi trên khắp thế giới và sản lượng ngô mỗi năm cao hơn bất kỳ loại ngũ cốc nào khác.[4] năm 2021, tổng sản lượng thế giới đạt 1,2 tỷ tấn (1,2×109 tấn Anh; 1,3×109 tấn Mỹ). Ngô là loại cây trồng ngũ cốc được trồng rộng rãi nhất ở châu Mỹ, với 384 triệu tấn (378.000.000 tấn Anh; 423.000.000 tấn Mỹ) được trồng riêng ở Hoa Kỳ vào năm 2021. Ngô biến đổi gen chiếm 85% ngô được trồng ở Hoa Kỳ vào năm 2009.[5] Các khoản trợ cấp ở Hoa Kỳ giúp giải thích cho mức độ canh tác ngô cao và vị thế là nhà sản xuất ngô lớn nhất thế giới của nước này.[6]

Tên gọi sửa

Từ Ngô (maize) bắt nguồn từ hình thức tiếng Tây Ban Nha của từ Taíno bản địa dành cho cây này, mahiz.[7] Linnaeus đã bao gồm tên gọi thông dụng maize là biệt ngữ loài trong Zea mays.[8] Nó được biết đến với các tên gọi khác, bao gồm cả "corn" ở một số quốc gia nói tiếng Anh.[9]

Nam Phi, ngô thường được gọi là mielie (Afrikaans) hoặc mealie (tiếng Anh), có thể bắt nguồn từ từ milho trong tiếng Bồ Đào Nha, nhưng có khả năng hơn là bắt nguồn từ meel trong tiếng Hà Lan hoặc meal trong tiếng Anh, có nghĩa là phần ăn được của ngũ cốc hoặc hạt đậu.[10]

Lịch sử sửa

Sự phát triển thời tiền Colombo sửa

 
Các mảnh thực vật có niên đại 4200 năm trước Công nguyên được tìm thấy trong Hang Guilá Naquitz ở Oaxaca , Mexico, cho thấy ngô đã được thuần hóa từ teosinte.[11]
 
Trồng ngô trong một minh họa từ Bộ luật Florentine thế kỷ 16
 
Bức phù điêu cổ Mesoamerican , Bảo tàng Nhân chủng học Quốc gia Mexico

Ngô là một loại cây trồng, cần có sự can thiệp của con người để sinh sản. Việc các hạt ngô có rơi ra khỏi lõi một cách tự nhiên hay không là một bằng chứng quan trọng được sử dụng trong khảo cổ để phân biệt ngô đã thuần hóa với tổ tiên teosinte sinh sản tự nhiên của nó.[11] Bằng chứng di truyền cũng có thể được sử dụng để xác định thời điểm các dòng dõi khác nhau tách ra.[12]

Hầu hết các nhà sử học tin rằng ngô đã được thuần hóa ở Thung lũng Tehuacán của Mexico.[13] Nghiên cứu gần đây vào đầu thế kỷ 21 đã sửa đổi phần nào quan điểm này; các học giả hiện nay chỉ ra Thung lũng sông Balsas liền kề ở miền nam trung tâm Mexico là trung tâm của việc thuần hóa.[14]

Một nghiên cứu năm 2002 của Matsuoka và các cộng sự đã chứng minh rằng, thay vì mô hình thuần hóa độc lập nhiều lần, tất cả ngô đều bắt nguồn từ một lần thuần hóa duy nhất ở miền nam Mexico khoảng 9.000 năm trước. Nghiên cứu cũng chứng minh rằng các loại ngô tồn tại lâu đời nhất là những loại ở vùng cao Mexico. Sau đó, ngô lan rộng từ khu vực này trên khắp châu Mỹ theo hai con đường chính. Điều này phù hợp với một mô hình dựa trên hồ sơ khảo cổ học cho thấy ngô đã đa dạng hóa ở vùng cao Mexico trước khi lan rộng đến vùng đất thấp.[15][16]

Nhà khảo cổ học Dolores Piperno đã nói:[14]

Một lượng lớn dữ liệu cho thấy rằng ngô đã được phân tán đến vùng thấp của Trung Mỹ vào khoảng 7600 BP [5600 BC] và đã di chuyển đến các thung lũng Andes của Colombia vào khoảng 7000 và 6000 BP [5000–4000 BC].

— Dolores Piperno, Nguồn gốc của việc trồng trọt và thuần hóa thực vật ở vùng nhiệt đới Tân Thế giới: Mô hình, quá trình và phát triển mới[14]

Kể từ đó, thậm chí đã có những ngày tháng còn sớm hơn được công bố.[17]

Theo một nghiên cứu di truyền của Công ty Nghiên cứu Nông nghiệp Brazil (Embrapa), việc trồng ngô được du nhập vào Nam Mỹ từ Mexico trong hai đợt lớn: đợt đầu tiên, hơn 6000 năm trước, lan truyền qua dãy Andes. Bằng chứng về việc trồng trọt ở Peru đã được tìm thấy có niên đại khoảng 6700 năm trước.[18] Đợt thứ hai, khoảng 2000 năm trước, lan truyền qua vùng đất thấp của Nam Mỹ.[19]

Những cây ngô đầu tiên chỉ mọc những bắp ngô nhỏ, dài 25 mm (1 inch) và mỗi cây chỉ có một bắp. Theo quan điểm của Jackson Spielvogel, nhiều thế kỷ lựa chọn nhân tạo (thay vì quan điểm hiện tại cho rằng ngô được khai thác bằng cách xen canh với teosinte) của người bản địa ở châu Mỹ đã dẫn đến sự phát triển của các cây ngô có khả năng mọc nhiều bắp mỗi cây, mỗi bắp thường dài vài cm/inch.[20] Người Olmec và Maya trồng ngô với nhiều giống khác nhau trên khắp Mesoamerica; họ nấu, xay và chế biến nó thông qua quá trình nixtamalization. Người ta tin rằng bắt đầu từ khoảng năm 2500 trước Công nguyên, loại cây trồng này đã lan rộng khắp châu Mỹ.[21] Nghiên cứu của thế kỷ 21 đã xác định được ngày tháng thậm chí còn sớm hơn. Khu vực này đã phát triển một mạng lưới thương mại dựa trên thặng dư và nhiều loại cây trồng ngô.

Người Mapuche ở miền nam trung tâm Chile đã trồng ngô cùng với quinoa và khoai tây vào thời tiền Hispanic; tuy nhiên, khoai tây là thực phẩm chủ yếu của hầu hết người Mapuche, "đặc biệt là ở các lãnh thổ Mapuche phía nam và ven biển, nơi ngô không chín hoàn toàn".[22][23] Trước khi Đế chế Inca mở rộng, ngô đã được giao dịch và vận chuyển xa về phía nam đến tận 40°19' S ở Melinquina, Lácar Department.[24] Tại địa điểm đó, người ta đã tìm thấy tàn tích ngô bên trong đồ gốm có niên đại 730 ± 80 BP và 920 ± 60 BP. Có lẽ ngô này được mang qua dãy Andes từ Chile.[24] Sự hiện diện của ngô ở quần đảo Guaitecas (43°55' S), tiền đồn nông nghiệp tiền Hispanic xa nhất về phía nam,[25] được các nhà thám hiểm Tây Ban Nha ban đầu báo cáo.[26] Tuy nhiên, người Tây Ban Nha có thể đã xác định sai loại cây này.[26]

Ít nhất vào năm 1000 trước Công nguyên, người Olmec đã lấy ngô làm trung tâm cho hệ thống lịch, ngôn ngữ, thần thoại và thế giới quan của họ.[27]

Trao đổi Colombo sửa

Sau khi người châu Âu đến vào năm 1492, những người định cư Tây Ban Nha đã tiêu thụ ngô, và các nhà thám hiểm và thương nhân đã mang nó trở lại châu Âu và giới thiệu nó đến các quốc gia khác. Những người định cư Tây Ban Nha thích bánh mì lúa mì hơn nhiều so với ngô, sắn hoặc khoai tây. Bột ngô không thể thay thế lúa mì cho bánh mì rước lễ, vì trong niềm tin của Cơ đốc giáo, chỉ có lúa mì mới có thể trải qua sự biến đổi và được biến thành thân thể của Chúa Kitô.[28] Một số người Tây Ban Nha lo lắng rằng bằng cách ăn thực phẩm bản địa, mà họ không coi là có giá trị dinh dưỡng, họ sẽ suy yếu và có nguy cơ biến thành người da đỏ. "Theo quan điểm của người châu Âu, chính thức ăn của họ, thậm chí nhiều hơn môi trường sống của họ, đã tạo cho người Amerindians và người Tây Ban Nha cả đặc điểm thể chất và tính cách đặc trưng của họ."[29] Mặc dù có những lo lắng này, người Tây Ban Nha đã tiêu thụ ngô. Bằng chứng khảo cổ học từ các địa điểm ở Florida chỉ ra rằng họ cũng đã trồng nó.[30]

Ngô lan rộng ra phần còn lại của thế giới vì khả năng phát triển trong nhiều điều kiện khí hậu khác nhau. Nó được trồng ở Tây Ban Nha chỉ vài thập kỷ sau những chuyến đi của Columbus và sau đó lan sang Ý, Tây Phi và những nơi khác.[30] Việc trồng trọt rộng rãi có nhiều khả năng bắt đầu ở miền nam Tây Ban Nha vào năm 1525, sau đó nó nhanh chóng lan sang các vùng còn lại của Đế chế Tây Ban Nha, bao gồm các lãnh thổ của nó ở Ý (và từ đó, đến các quốc gia Ý khác). Ngô có nhiều ưu điểm hơn lúa mì và lúa mạch; nó cho năng lượng thực phẩm gấp hai rưỡi lần trên một đơn vị diện tích canh tác,[31] có thể thu hoạch trong nhiều năm liên tiếp từ cùng một mảnh đất và phát triển ở nhiều độ cao và khí hậu khác nhau, từ các vùng tương đối khô với lượng mưa hàng năm chỉ 250 mm (10 in) đến các vùng ẩm ướt với lượng mưa hơn 5.000 mm (200 in). Đến thế kỷ 17, nó đã trở thành thức ăn phổ biến của nông dân ở Tây Nam Âu, bao gồm Bồ Đào Nha, Tây Ban Nha, miền nam nước PhápÝ. Đến thế kỷ 18, nó đã trở thành thức ăn chính của nông dân miền nam nước PhápÝ, đặc biệt ở dạng polenta ở Ý.[32]

Cấu trúc và sinh lý sửa

Cây ngô thường cao 3 m (10 ft),[33] , mặc dù một số giống tự nhiên có thể cao tới 13 m (43 ft),[34] và cây cao nhất được ghi nhận đạt gần 14 mét (46 ft).[35] Thân cây thường bao gồm 20 đốt[36] dài 18 cm (7 in).[33] Lá mọc từ các đốt xen kẽ trên các mặt đối diện của thân cây[37] và có mép lá nguyên.[38]

Đỉnh của thân cây kết thúc bằng chùm hoa, một cụm hoa đực; những hoa này tách biệt với hoa cái nhưng được sinh ra trên cùng một cây (đơn tính). Khi chùm hoa trưởng thành và điều kiện đủ ấm và khô, bao phấn trên chùm hoa sẽ nứt ra và giải phóng phấn hoa. Phấn hoa ngô là loại phân phấn hoa được gió thổi đi và do tốc độ lắng đọng lớn nên hầu hết phấn hoa rơi xuống trong vòng vài mét tính từ chùm hoa.[39]

Bắp ngô phát triển phía trên một vài lá ở giữa cây, giữa thân cây và bẹ lá, dài ra khoảng 3 mm (18 in) mỗi ngày, đạt chiều dài 18 cm (7 in)[33] với 60 cm (24 in) là chiều dài tối đa được cho là ở phân loài này.[40] Chúng là hoa cái, được bao bọc chặt chẽ bởi một số lớp lá bắp thường được gọi là vỏ bắp..

Những vòi nhụy dài, được gọi là râu ngô, mọc ra từ vòng lá bắp ở đầu bắp ngô. Chúng thường có màu vàng nhạt và dài 18 cm (7 in) , giống như những chùm tóc. Ở cuối mỗi râu ngô là một bầu nhuỵ, có thể phát triển thành "hạt" nếu được thụ phấn bởi một hạt phấn. Vỏ quả của ngô được hợp nhất với vỏ hạt được gọi là "hạt nhục", đặc trưng của các loại cỏ, và toàn bộ hạt thường được gọi là "hạt". Lõi ngô gần giống như một loại quả kép về cấu trúc, ngoại trừ việc các quả riêng lẻ (hạt ngô) không bao giờ hợp nhất thành một khối duy nhất. Các hạt có kích thước khoảng bằng hạt đậu và dính thành hàng đều xung quanh một chất màu trắng, xốp, tạo thành lõi ngô. Kích thước tối đa của hạt ngô được cho là 2,5 cm (1 in).[41] Một bắp ngô thường có 600 hạt. Chúng có nhiều màu sắc khác nhau: đen, xám xanh, tím, xanh lục, đỏ, trắng và vàng. Khi được nghiền thành bột, ngô cho nhiều bột hơn với ít cám hơn so với lúa mì. Nó không có gluten protein của lúa mì và do đó, làm cho các sản phẩm nướng có khả năng nở kém. Các giống cây tích lũy nhiều đường hơn và ít tinh bột hơn trong bắp được tiêu thụ như một loại rau và được gọi là ngô ngọt. Bắp ngô non có thể ăn sống, với lõi ngô và râu ngô, nhưng khi cây trưởng thành (thường là vào những tháng mùa hè), lõi ngô trở nên dai hơn và râu ngô khô đi không ăn được. Đến cuối mùa sinh trưởng, hạt ngô khô đi và khó nhai nếu không nấu chín.[42]

 

Mật độ trồng ảnh hưởng đến nhiều khía cạnh của cây ngô. Các kỹ thuật canh tác hiện đại ở các nước phát triển thường dựa vào việc trồng dày, tạo ra một bắp ngô trên một thân cây.[43] Các luống ngô làm thức ăn xanh thậm chí còn dày hơn và đạt tỷ lệ bắp thấp hơn và nhiều vật chất thực vật hơn.

Ngô là một cây ngày ngắn bắt buộc[44] à ra hoa trong một số ngày sinh trưởng nhất định > 10 °C (50 °F) trong môi trường mà nó được thích nghi.[45] Cường độ ảnh hưởng của những đêm dài đến số ngày phải trôi qua trước khi ngô ra hoa được quy định bởi di truyền[46] và được điều chỉnh bởi hệ thống phytochrome.[47] Tính quang chu kỳ có thể khác thường ở các giống cây nhiệt đới, chẳng hạn như những ngày dài đặc trưng của vĩ độ cao hơn cho phép cây phát triển quá cao đến mức không có đủ thời gian để tạo hạt trước khi bị sương giá giết chết. Tuy nhiên, những thuộc tính này có thể hữu ích trong việc sử dụng ngô nhiệt đới làm nhiên liệu sinh học.[48]

Chồi ngô non tích lũy một chất kháng sinh mạnh mẽ, 2,4-dihydroxy-7-methoxy-1,4-benzoxazin-3-one (DIMBOA).[49] DIMBOA là một thành viên của nhóm các axit hydroxamic (còn được gọi là benzoxazinoid) đóng vai trò là cơ chế phòng vệ tự nhiên chống lại nhiều loại dịch hại, bao gồm côn trùng, nấm[49] và vi khuẩn gây bệnh. DIMBOA cũng được tìm thấy trong các loại cỏ liên quan, đặc biệt là lúa mì. Một đột biến ngô (bx) thiếu DIMBOA rất dễ bị tấn công bởi rệp và nấm. DIMBOA cũng chịu trách nhiệm cho khả năng kháng tương đối của ngô non đối với sâu đục thân ngô châu Âu (họ Crambidae). Khi ngô trưởng thành, mức độ DIMBOA và khả năng kháng sâu đục thân ngô giảm.

Do có rễ nông nên ngô dễ bị khô hạn, không chịu được đất nghèo dinh dưỡng và dễ bị bật gốc bởi gió mạnh.[50]

Trong khi ngô vàng có màu từ lutein và zeaxanthin, ở ngô màu đỏ, màu sắc của hạt nhân là do anthocyanins và phlobaphenes. Các chất sau này được tổng hợp trong con đường tổng hợp flavonoid[51] từ quá trình polymer hóa của flavan-4-ols[52] thông qua sự biểu hiện của gen pericarp color1 (p1)[53] của ngô mã hóa cho một chất hoạt hóa phiên mã giống R2R3 myb[54] của gen A1 mã hóa cho dihydroflavonol 4-reductase (khử dihydroflavonol thành flavan-4-ols)[55] trong khi một gen khác (Suppressor of Pericarp Pigmentation 1 hoặc SPP1) hoạt động như một chất ức chế.[56] Gen p1 mã hóa một chất hoạt hóa phiên mã giống Myb của các gen cần thiết cho sinh tổng hợp các sắc tố phlobaphene đỏ, trong khi alen P1-wr quy định vỏ hạt không màu và lõi bắp đỏ, và yếu tố không ổn định cho cam1 (Ufo1) sửa đổi biểu hiện P1-wr để tạo ra sắc tố trong vỏ hạt, cũng như mô thực vật, vốn thường không tích lũy đáng kể các sắc tố phlobaphene.[53] Gen P của ngô mã hóa một đồng đẳng Myb nhận ra trình tự CCT / AACC, trái ngược hoàn toàn với C / TAACGG được liên kết bởi các protein Myb của động vật có xương sống.[57]

Lá bắp là lá liên quan chặt chẽ nhất với một bắp ngô đang phát triển cụ thể. Lá này và các lá phía trên đóng góp 70%[58] đến 75% đến 90%[59] vào việc lấp đầy hạt. Do đó, việc sử dụng thuốc diệt nấm là quan trọng nhất ở khu vực đó trong hầu hết các môi trường bệnh tật.[58][59]

Bộ gen và di truyền học sửa

 
Các giống ngoại được thu thập để bổ sung đa dạng di truyền khi nhân giống chọn lọc các giống nội địa mới
 
Có hạt trắng và vàng

Ngô là một loại cỏ hàng năm thuộc họ Gramineae, bao gồm các loại cây như lúa mì, lúa mạch đen, lúa mạch, lúa gạo, lúa miến và mía. Có hai loài chính thuộc chi Zea (trong tổng số sáu loài): Z. mays (maize) và Z. diploperennis, là một loại teosinte lâu năm. Giống teosinte hàng năm có tên là Z. m. mexicana là họ hàng gần nhất về mặt thực vật với maize. Nó vẫn mọc hoang ở MexicoGuatemala.[60]

Nhiều dạng ngô được sử dụng làm thực phẩm, đôi khi được phân loại thành các phân loài khác nhau dựa trên lượng tinh bột mà mỗi loại có:

  • Flour corn: Z. m. var. amylacea
  • Popcorn: Z. m. var. everta
  • Dent corn : Z. m. var. indentata
  • Flint corn: Z. m. var. indurata
  • Sweet corn: Z. m. var. saccharataZ. m. var. rugosa
  • Waxy corn: Z. m. var. ceratina
  • Amylomaize: Z. mays
  • Pod corn: Z. m. var. tunicata Larrañaga ex A. St. Hil.
  • Striped maize: Z. m. var. japonica

Hệ thống phân loại này đã được thay thế (mặc dù không hoàn toàn) trong 60 năm qua bởi các phân loại đa biến dựa trên ngày càng nhiều dữ liệu. Dữ liệu nông học đã được bổ sung bởi các đặc điểm thực vật để phân loại ban đầu mạnh mẽ, sau đó là bằng chứng di truyền, tế bào học, proteinDNA. Hiện nay, các danh mục là các dạng (ít được sử dụng), giống, phức hợp giống và gần đây là các nhánh.

Ngô là một loài lưỡng bội với 20 nhiễm sắc thể (n = 10). Tổng chiều dài của các nhiễm sắc thể là 1500 cM. Một số nhiễm sắc thể ngô có những thứ được gọi là "nút nhiễm sắc thể": các miền heterochromatic lặp đi lặp lại cao nhuộm màu tối. Từng nút riêng lẻ là đa hình giữa các giống ngô và teosinte. Một nghiên cứu năm 2012 cho thấy 83% biến thể alen trong bộ gen có nguồn gốc từ tổ tiên teosinte của nó, chủ yếu là do khả năng tự do giao phối của Zeas.[61]

Barbara McClintock đã sử dụng các dấu hiệu nút này để xác nhận lý thuyết transposon của cô về "gen nhảy", nhờ đó cô đã giành được Giải Nobel Sinh lý học hoặc Y học năm 1983. Ngô vẫn là một sinh vật mô hình quan trọng cho di truyền học và sinh học phát triển cho đến ngày nay.[62]

Centromere có hai loại thành phần cấu trúc, cả hai đều chỉ được tìm thấy ở centromere: Các mảng lớn CentC, một DNA vệ tinh ngắn, và một số ít retrotransposon. B nhiễm sắc thể, không giống như những nhiễm sắc thể khác, chứa một đoạn lặp bổ sung mở rộng sang các vùng lân cận của nhiễm sắc thể. Centromere có thể vô tình co lại trong quá trình phân chia và vẫn hoạt động, mặc dù người ta cho rằng điều này sẽ thất bại nếu nó co lại dưới vài trăm kilobase. Kinetochores chứa RNA có nguồn gốc từ centromere. Các vùng centromere có thể trở nên không hoạt động và có thể tiếp tục ở trạng thái đó nếu nhiễm sắc thể vẫn có một vùng hoạt động khác.[63]

Trung tâm Nghiên cứu Nguồn gen Hợp tác Giống ngô (Maize Genetics Cooperation Stock Center), được tài trợ bởi Cơ quan Nghiên cứu Nông nghiệp USDA và đặt tại Khoa Khoa học Trồng trọt thuộc Đại học Illinois tại Urbana-Champaign, là một trung tâm nghiên cứu các đột biến ngô. Bộ sưu tập tổng cộng có gần 80.000 mẫu. Phần lớn bộ sưu tập bao gồm một vài trăm gen được đặt tên, cộng với các kết hợp gen bổ sung và các biến thể di truyền khác. Có khoảng 1000 đột biến nhiễm sắc thể (ví dụ: chuyển vị và đảo ngược) và các chủng có số lượng nhiễm sắc thể bất thường (ví dụ: thể tứ bội). Dữ liệu di truyền mô tả các chủng đột biến ngô cũng như vô số dữ liệu khác về di truyền ngô có thể được truy cập tại Cơ sở dữ liệu Di truyền học và Bản đồ gen ngô (Maize Genetics and Genomics Database).[64]

Năm 2005, Quỹ Khoa học Quốc gia Hoa Kỳ (NSF), Bộ Nông nghiệp (USDA) và Bộ Năng lượng (DOE) đã thành lập một liên minh để giải trình tự bộ gen ngô B73. Dữ liệu trình tự DNA thu được đã được gửi ngay lập tức vào GenBank, một kho lưu trữ công khai cho dữ liệu trình tự bộ gen. Các trình tự và chú thích bộ gen cũng đã được công bố trên trang web chính thức của dự án trong suốt thời gian thực hiện dự án.[65]

Trình tự bộ gen ngô ban đầu được hoàn thành vào năm 2008.[66] Năm 2009, liên minh đã công bố kết quả của nỗ lực giải trình tự của mình.[67] Bộ gen, 85% trong số đó được tạo thành từ các transposon, được phát hiện chứa 32.540 gen (để so sánh, bộ gen người chứa khoảng 2,9 tỷ base và 26.000 gen). Phần lớn bộ gen ngô đã được nhân đôi và sắp xếp lại bởi helitrons - một nhóm transposon vòng tròn lăn.[68]

Ở Z. mays và nhiều loài thực vật có hoa khác, motif MADS-box tham gia vào quá trình phát triển hoa. Nghiên cứu ban đầu ở một số loài thực vật có hoa làm mô hình, bao gồm Z. mays là khởi đầu cho nghiên cứu về quá trình tiến hóa phân tử của cấu trúc hoa nói chung, cũng như vai trò của chúng ở thực vật không có hoa.[69]

Các giống ngô khác nhau về khả năng kháng côn trùng, bao gồm cả sâu đục thân.[70] CIMMYT duy trì một bộ sưu tập lớn các giống ngô đã được thử nghiệm và phân loại về khả năng kháng côn trùng.[70]

Kompetitive Allele Specific PCR là một phương pháp hữu ích để xác định kiểu gen đa hình một nucleotide (SNP) trong lai tạo phân tử cho cây trồng này.[71][71]

Nguồn gốc sửa

 
Hai loại cỏ ngô được coi là nguồn gốc của ngô

Ngô là một biến thể đã được thuần hóa của teosinte - teosinte là họ hàng hoang dại của cây trồng này. Hai loại cây có vẻ ngoài khác nhau, ngô có thân cao đơn lẻ với nhiều lá và teosinte là cây bụi ngắn. Sự khác biệt giữa hai loại cây này phần lớn được kiểm soát bởi sự khác biệt của chỉ hai gen, được gọi là grassy tillers-1 (gt1, A0A317YEZ1) và teosinte branched-1 (tb1, Q93WI2).[72]

Một số giả thuyết đã được đưa ra về nguồn gốc cụ thể của ngô ở Trung Mỹ:[73][74]

  1. Ngô là một biến thể đã được thuần hóa trực tiếp từ một loại teosinte hàng năm của Mexico,[75] Z. m. ssp. parviglumis, có nguồn gốc từ thung lũng sông Balsas ở đông nam Mexico, với tới 12% vật liệu di truyền của nó có được từ Zea mays ssp. mexicana thông qua quá trình chuyển gen.[15]
  2. Nó được lai tạo từ sự lai hóa giữa một loại ngô thuần hóa nhỏ (một dạng hơi thay đổi của ngô hoang dại) và một loại teosinte thuộc phân đoạn Luxuriantes (Zea), có thể là Z. luxurians hoặc Z. diploperennis.
  3. Nó đã trải qua hai hoặc nhiều lần thuần hóa, có thể là từ ngô hoang dại hoặc từ teosinte. (Thuật ngữ "teosinte" mô tả tất cả các loài và phân loài trong chi Zea, ngoại trừ Zea mays ssp. mays)
  4. Nó đã tiến hóa từ sự lai hóa của Z. diploperennis bởi Tripsacum dactyloides.

Vào cuối những năm 1930, Paul Mangelsdorf đã đưa ra giả thuyết rằng ngô thuần hóa là kết quả của sự lai hóa giữa một loại ngô hoang dại chưa xác định và một loàiTripsacum, một chi thực vật có quan hệ họ hàng gần. Giả thuyết này về nguồn gốc của ngô đã bị bác bỏ bởi các xét nghiệm di truyền hiện đại, điều này đã bác bỏ mô hình của Mangelsdorf và giả thuyết thứ tư được liệt kê ở trên.[73]:40

Giả thuyết nguồn gốc teosinte được đề xuất bởi nhà thực vật học người Nga Nikolai Ivanovich Vavilov vào năm 1931 và nhà khoa học người Mỹ đoạt giải Nobel George Beadle vào năm 1932.[73]:10 Giả thuyết này được hỗ trợ bởi các thí nghiệm và các nghiên cứu gần đây về bộ gen của thực vật. Teosinte và ngô có thể lai chéo và tạo ra con cái màu mỡ. Một số câu hỏi vẫn còn liên quan đến các loài, trong số đó có:

  1. Cách thức đa dạng hóa khổng lồ của các loài trong chi Zea đã bắt nguồn như thế nào,
  2. Cách thức các mẫu vật khảo cổ nhỏ xíu từ 3500–2700 trước Công nguyên có thể được chọn lọc từ một loài teosinte như thế nào,
  3. Và cách thức thuần hóa có thể diễn ra mà không để lại dấu vết của teosinte hoặc ngô có các đặc điểm teosinteoid sớm hơn những dấu vết sớm nhất được biết đến cho đến gần đây, có niên đại từ khoảng năm 1100 trước Công nguyên.

Việc thuần hóa ngô là một chủ đề đặc biệt quan tâm đối với các nhà nghiên cứu, bao gồm các nhà khảo cổ học, nhà di truyền học, nhà thực vật học dân tộc, nhà địa lý, v.v. Quá trình này được cho là bắt đầu từ 7.500 đến 12.000 năm trước. Nghiên cứu từ những năm 1950 đến 1970 ban đầu tập trung vào giả thuyết rằng việc thuần hóa ngô diễn ra ở vùng cao nguyên giữa các bang OaxacaJalisco, vì các di tích khảo cổ lâu đời nhất của ngô được biết đến tại thời điểm đó được tìm thấy ở đó.

Kết nối với phân loài 'parviglumis' sửa

Các nghiên cứu di truyền, được công bố năm 2004 bởi John Doebley, đã xác định Zea mays ssp. parviglumis, có nguồn gốc từ thung lũng sông Balsas ở vùng cao phía tây nam Mexico, và cũng được gọi là Balsas teosinte, là họ hàng hoang dã của cây trồng có quan hệ di truyền gần nhất với ngô hiện đại.[75][76] Điều này đã được xác nhận bởi các nghiên cứu tiếp theo, đã làm sáng tỏ phần nào giả thuyết này. Các nghiên cứu khảo cổ thực vật, được công bố năm 2009, chỉ ra rằng phần giữa của thung lũng sông Balsas là địa điểm có khả năng thuần hóa sớm; con sông này không dài lắm, vì vậy những địa điểm này không cách nhau xa lắm. Các dụng cụ xay bằng đá có dư lượng ngô đã được tìm thấy trong một lớp trầm tích 8.700 năm tuổi trong một hang động không xa Iguala, Guerrero.[77][78][79]

 
Đầu trát vữa của Maya Maize God, 550–850 AD

Doebley là một thành viên của nhóm nghiên cứu đầu tiên công bố, vào năm 2002, rằng ngô chỉ được thuần hóa một lần, khoảng 9.000 năm trước, và sau đó lan rộng khắp châu Mỹ.[15][80]

Một loại ngô nguyên thủy đã được trồng ở miền nam Mexico, Trung Mỹ và miền bắc Nam Mỹ vào khoảng 7.000 năm trước. Các di tích khảo cổ của những bắp ngô thời kỳ đầu, được tìm thấy tại hang động Guila Naquitz ở thung lũng Oaxaca, có niên đại khoảng 6.250 năm; những bắp ngô lâu đời nhất từ các hang động gần Tehuacan, Puebla, có niên đại 5.450 năm trước Công nguyên.[21]

Phấn ngô có niên đại từ 7.300 năm trước Công nguyên từ San Andres, Tabasco, trên bờ biển Caribe cũng đã được tìm thấy.[78]

 
Tượng gốm trên đảo Jaina của vị thần Maya trẻ tuổi xuất hiện từ bông ngô, 600–900 sau Công nguyên

Khi ngô được du nhập vào các nền văn hóa mới, những công dụng mới đã được phát triển và những giống mới được lựa chọn để phục vụ tốt hơn cho những chế phẩm đó. Ngô là lương thực chính, hoặc là lương thực chính chính - cùng với bí, khoai tây vùng Andean, quinoa, đậu và rau dền - của hầu hết các nền văn hóa tiền Columbus ở Bắc Mỹ, Trung Mỹ, Nam MỹCaribe. Nền văn minh Maya, nói riêng, có mối quan hệ sâu sắc với ngô. Các truyền thống và nghi lễ của nó liên quan đến tất cả các khía cạnh của việc trồng ngô - từ việc trồng trọt đến chế biến thực phẩm. Ngô hình thành nên bản sắc của người dân Trung Bộ châu Mỹ.

Người ta không biết điều gì đã dẫn đến việc thuần hóa nó, bởi vì phần ăn được của giống hoang dã quá nhỏ và khó lấy để ăn trực tiếp, vì mỗi hạt được bao bọc trong một lớp vỏ rất cứng.

Năm 1939, George Beadle đã chứng minh rằng hạt của teosinte có thể dễ dàng được "nổ" để làm thức ăn cho con người, giống như bỏng ngô hiện đại.[81] Một số người cho rằng phải mất quá nhiều thế hệ lai tạo chọn lọc để tạo ra những bắp ngô lớn, nén chặt để canh tác hiệu quả. Tuy nhiên, các nghiên cứu về các giống lai có thể dễ dàng tạo ra bằng cách lai chéo teosinte và ngô hiện đại cho thấy ý kiến phản đối này không có căn cứ.

Lan rộng ra phía Bắc sửa

Khoảng 4.500 năm trước, ngô bắt đầu lan rộng về phía bắc. Ngô được trồng đầu tiên ở những gì bây giờ là Hoa Kỳ tại một số địa điểm ở New Mexico và Arizona cách đây khoảng 4.100 năm.[82]

Trong thiên niên kỷ đầu Công nguyên, việc trồng ngô lan rộng hơn ở các khu vực phía bắc. Đặc biệt, việc áp dụng quy mô lớn nông nghiệp và tiêu thụ ngô ở miền đông Bắc Mỹ diễn ra vào khoảng năm 900 sau Công nguyên. Người Mỹ bản địa đã khai hoang diện tích lớn rừng và đồng cỏ để trồng cây trồng mới.[83]

Năm 2005, nghiên cứu của Cục Lâm nghiệp USDA cho thấy sự gia tăng của việc trồng ngô từ 500 đến 1.000 năm trước ở những gì bây giờ là miền đông nam Hoa Kỳ tương ứng với sự suy giảm của trai nước ngọt, loài rất nhạy cảm với những thay đổi của môi trường.[84]

Sự tiến hóa sửa

Giống như nhiều loại thực vật và động vật khác, Z. mays có mối tương quan tích cực giữa kích thước quần thể hiệu quả và cường độ của áp lực chọn lọc. Z. m. có kích thước quần thể hiệu quả khoảng 650.000, nó tập trung với các loại khác có kích thước quần thể hiệu quả tương tự và có 79% các vị trí axit amin chịu áp lực chọn lọc.[85]

Sự tái tổ hợp là một nguồn đa dạng quan trọng ở Z. mays. (Lưu ý rằng phát hiện này đã thay thế các nghiên cứu trước đây cho thấy không có mối tương quan nào như vậy.)[85]

Hiệu ứng tái tổ hợp/đa dạng này được thấy ở khắp các loài thực vật nhưng cũng được phát hiện là không xảy ra - hoặc không mạnh mẽ - ở các vùng có mật độ gen cao. Đây có thể là lý do tại sao Z. mays thuần hóa không có được sự gia tăng tính đa dạng đáng kể trong các khu vực có mật độ cao hơn như ở các khu vực có mật độ thấp hơn, mặc dù có nhiều bằng chứng hơn ở các loài thực vật khác.[85]

Một số dòng ngô đã trải qua các sự kiện đa bội cổ xưa, bắt đầu từ 11 triệu năm trước. Trong thời gian đó, ~72% gen đa bội đã được giữ lại, cao hơn các loài thực vật khác có các sự kiện đa bội lâu đời hơn. Do đó, ngô có thể mất nhiều gen trùng lặp hơn theo thời gian, tương tự như quá trình diễn ra trên bộ gen của các loài thực vật khác. Nếu vậy - nếu mất gen chỉ đơn giản là chưa xảy ra - điều đó có thể giải thích cho việc thiếu quan sát thấy chọn lọc tích cực và chọn lọc tiêu cực thấp hơn được quan sát thấy ở các loài thực vật tương tự khác, nghĩa là cũng giao phối tự nhiên và có kích thước quần thể hiệu quả tương tự.[85]

Ploidy dường như không ảnh hưởng đến kích thước quần thể hiệu quả hoặc cường độ của hiệu ứng chọn lọc ở ngô.[85]

Sản xuất sửa

 
Sản xuất ngô (2019)[86]

Ngô được trồng rộng rãi trên khắp thế giới và sản lượng ngô mỗi năm cao hơn bất kỳ loại ngũ cốc nào khác.[87] Năm 2020, tổng sản lượng toàn thế giới đạt 1,16 tỷ tấn, đứng đầu là Hoa Kỳ với 31,0% tổng sản lượng (bảng). Trung Quốc sản xuất 22,4% tổng sản lượng toàn cầu.[88]

Nhà sản xuất Maize hàng đầu
năm 2020
(triệu tấn)
  Hoa Kỳ 360.3
  Trung Quốc 260.7
  Brasil 104.0
  Argentina 58.4
  Ukraina 30.3
  Ấn Độ 30.2
  México 27.4
  Indonesia 22.5
  Nam Phi 15.3
  Nga 13.9
Tổng thế giới 1162.4
Nguồn:
FAO
[1]

Hoa Kỳ sửa

Năm 2016, sản lượng ngô được dự báo sẽ lên tới hơn 380 triệu tấn (15 tỷ bushels), tăng 11% so với sản lượng năm 2014 của Hoa Kỳ.[89] Dựa trên điều kiện tính đến tháng 8 năm 2016, năng suất dự kiến sẽ là cao nhất từ ​​trước đến nay đối với Hoa Kỳ.[89] Diện tích ngô thu hoạch được dự báo là 35 triệu ha (87 triệu mẫu Anh), tăng 7% so với năm 2015.[89] Ngô đặc biệt phổ biến ở các bang Trung Tây như Indiana, Iowa và Illinois; ở bang sau, nó được đặt tên là ngũ cốc chính thức của bang vào năm 2017.[90]

Dự báo sử dụng ngô cho niên vụ từ ngày 1 tháng 9 năm 2020 đến ngày 31 tháng 8 năm 2021 là 38,7% được sử dụng làm thức ăn chăn nuôi, 34% sản xuất ethanol, 17,5% xuất khẩu và 9,8% làm thực phẩm.[91]

Buôn bán sửa

Hợp đồng tương lai ngô được giao dịch trên một số sàn giao dịch, bao gồm Sàn giao dịch hàng hóa Chicago (CBOT) và Sàn giao dịch JSE Derivatives (JDERIV). Sàn giao dịch hàng hóa Chicago bán hợp đồng tương lai ngô với quy mô hợp đồng là 5000 bushels, được tính bằng cent/bushel và JDERIV có quy mô hợp đồng là 100 tấn, được tính bằng Rand/tấn.[92][93] Thông số kỹ thuật chi tiết của hợp đồng được liệt kê dưới đây:

Thông số kỹ thuật hợp đồng[92][93]
Corn (CORN) Corn (CNA)
Exchange: JDERIV CBOT
Sector: Grain Grain
Tick Size: 0.2 0.25
Tick Value: 5 ZAR 12.50 USD
BPV: 25 50
Denomination: ZAR USD
Decimal Place: 1 2

Bệnh tật và dịch hại sửa

Sâu bọ sửa

 
Các loại ngô kỳ dị được thu thập để bổ sung cho đa dạng gen khi nhân giống chọn lọc các giống ngô thuần hóa mới.

Dưới đây là một số loài sâu bọ hại ngô

Tính nhạy cảm của ngô đối với sâu bore ngô châu Âu, và hậu quả của nó là thất bát lớn về mùa màng đã dẫn tới sự phát triển của thực vật chuyển gen có chứa độc tố của vi khuẩn Bacillus thuringiensis. "Ngô Bt" được gieo trồng rộng rãi tại Hoa Kỳ và đã được chấp thuận để đưa vào châu Âu.

Bệnh sửa

Sử dụng sửa

 
Các đống cây ngô là thói quen thu hoạch truyền thống.

Ẩm thực sửa

 
Áp phích cho thấy một người phụ nữ đang phục vụ bánh muffin, bánh kếp và bột grits, với các hộp đựng trên bàn được dán nhãn là bột ngô, grits và hominy, Cục Quản lý Thực phẩm Hoa Kỳ, 1918

Ngô và bột ngô (ngô khô nghiền) là thực phẩm chủ yếu ở nhiều khu vực trên thế giới. Ngô được sử dụng để sản xuất tinh bột ngô, một thành phần phổ biến trong nấu ăn tại nhà và nhiều sản phẩm thực phẩm công nghiệp. Tinh bột ngô có thể được thủy phân và xử lý bằng enzym để sản xuất xi-rô, đặc biệt là xi-rô ngô có hàm lượng fructose cao, một chất làm ngọt; và cũng được lên men và chưng cất để sản xuất rượu ngũ cốc. Rượu ngũ cốc từ ngô theo truyền thống là nguồn gốc của rượu whisky Bourbon. Bột ngô và bột ngô được sử dụng để làm bánh ngô và các sản phẩm nướng khác. Nhiều quốc gia yêu cầu bột ngô phải được bổ sung một số chất dinh dưỡng nhất định.

Thời tiền sử, phụ nữ Mesoamerica sử dụng metate để chế biến ngô thành bột ngô, giúp chế biến các loại thực phẩm có mật độ calo cao hơn bỏng ngô. Sau khi các vật dụng bằng gốm được phát minh, người Olmec bắt đầu nấu ngô cùng với đậu, cải thiện giá trị dinh dưỡng của bữa ăn chính. Mặc dù ngô tự nhiên có chứa niacin, một chất dinh dưỡng quan trọng, nhưng nó không có khả năng sinh học nếu không có quá trình nixtamalization. Người Maya sử dụng bột nixtamal để làm nhiều loại cháo và tamale.[94] Quá trình này sau đó được sử dụng trong ẩm thực miền Nam nước Mỹ để chế biến ngô thành bột grits và hominy.

Ngô là một loại thực phẩm chủ yếu trong ẩm thực Mexico. Masa (bột ngô được xử lý bằng nước vôi) là thành phần chính của tortillas, atole và nhiều món ăn khác của ẩm thực Trung Mỹ. Nó là thành phần chính của bánh tortilla ngô, tamale, pozole, atole và tất cả các món ăn dựa trên chúng, như tacos, quesadillas, chilaquiles, enchiladas, tostadas và nhiều món khác. Ở Mexico, loại nấm ngô, được gọi là huitlacoche, được coi là một món ngon.

Bột ngô thô được làm thành cháo đặc ở nhiều nền văn hóa: từ polenta của Ý, angu của Brazil, mămăligă của Romania, đến bột ngô ở Mỹ (hoặc hominy grits ở miền Nam) hoặc thức ăn gọi là mieliepap ở Nam Phi và sadza, nshima, ugali và các tên khác ở các vùng khác của châu Phi. Được giới thiệu vào châu Phi bởi người Bồ Đào Nha vào thế kỷ 16, ngô đã trở thành loại cây lương thực chủ yếu quan trọng nhất của châu Phi.[95] Những món ăn này thường được ăn ở Đông Nam Hoa Kỳ, thực phẩm được truyền lại từ người Mỹ bản địa, những người gọi món ăn này là sagamite.

Bản dịch tiếng Việt của đoạn văn:

Ngô cũng có thể được thu hoạch và tiêu thụ ở trạng thái chưa chín, khi hạt đã phát triển đầy đủ nhưng vẫn còn mềm. Ngô chưa chín thường phải được nấu chín để trở nên ngon miệng; điều này có thể được thực hiện bằng cách đơn giản là luộc hoặc nướng cả tai và ăn hạt ngay khỏi lõi. Ngô ngọt, một giống biến đổi gen có hàm lượng đường cao và hàm lượng tinh bột thấp, thường được tiêu thụ ở trạng thái chưa chín. Ngô trên lõi như vậy là một món ăn phổ biến ở Hoa Kỳ, Canada, Vương quốc Anh, Síp, một số vùng ở Nam Mỹ và Balkans, nhưng hầu như không được biết đến ở một số nước châu Âu. Ngô trên lõi đã được bán rong trên đường phố của thành phố New York vào đầu thế kỷ 19 bởi những "Cô gái ngô nóng" nghèo, không mang giày, những người sau đó là tiền thân của những chiếc xe đẩy xúc xích, xe đẩy churro và quầy bán trái cây được nhìn thấy trên đường phố của các thành phố lớn ngày nay.[96]

Tại Hoa Kỳ, việc sử dụng ngô cho tiêu dùng của con người chỉ chiếm khoảng 1/40 tổng lượng ngô được trồng trong nước. Ở Hoa KỳCanada, ngô chủ yếu được trồng để làm thức ăn chăn nuôi, làm thức ăn cho gia súc, ủ chua (được làm bằng cách lên men thân cây ngô xanh thái nhỏ) hoặc ngũ cốc. Bột ngô cũng là một thành phần quan trọng của một số sản phẩm thức ăn chăn nuôi thương mại.

Giá trị dinh dưỡng sửa

Ngô ngọt, màu vàng, sống
(chỉ hạt)
Lưu ý: giả sử niacin được giải phóng bởi nixtamalization
Giá trị dinh dưỡng cho mỗi 100 g (3,5 oz)
Năng lượng360 kJ (86 kcal)
18.7 g
Tinh bột5.7 g
Đường6.26 g
Chất xơ2 g
1.35 g
3.27 g
Tryptophan0.023 g
Threonine0.129 g
Isoleucine0.129 g
Leucine0.348 g
Lysine0.137 g
Methionine0.067 g
Cystine0.026 g
Phenylalanine0.150 g
Tyrosine0.123 g
Valine0.185 g
Arginine0.131 g
Histidine0.089 g
Alanine0.295 g
Aspartic acid0.244 g
Glutamic acid0.636 g
Glycine0.127 g
Proline0.292 g
Serine0.153 g
Vitamin
Vitamin A equiv.
(1%)
9 μg
644 μg
Thiamine (B1)
(13%)
0.155 mg
Riboflavin (B2)
(5%)
0.055 mg
Niacin (B3)
(12%)
1.77 mg
Pantothenic acid (B5)
(14%)
0.717 mg
Vitamin B6
(7%)
0.093 mg
Folate (B9)
(11%)
42 μg
Vitamin C
(8%)
6.8 mg
Chất khoáng
Sắt
(4%)
0.52 mg
Magiê
(10%)
37 mg
Mangan
(8%)
0.163 mg
Phốt pho
(13%)
89 mg
Kali
(6%)
270 mg
Kẽm
(5%)
0.46 mg
Thành phần khác
Nước75.96 g

Link to USDA Database entry
One ear of medium size (6-3/4" to 7-1/2" long)
maize has 90 grams of seeds
Tỷ lệ phần trăm xấp xỉ gần đúng sử dụng lượng hấp thụ thực phẩm tham chiếu (Khuyến cáo của Hoa Kỳ) cho người trưởng thành.
Nguồn: CSDL Dinh dưỡng của USDA

Hạt ngô ngọt, màu vàng, sống được cấu tạo bởi 76% nước, 19% carbohydrate, 3% protein và 1% chất béo (bảng). Trong một khẩu phần 100 gram, hạt ngô cung cấp 86 calo và là một nguồn tốt (10-19% Giá trị hàng ngày) của các vitamin nhóm B, thiamin, niacin (nhưng hãy xem lời cảnh báo về bệnh Pellagra bên dưới), axit pantothenic (B5) và folate (bảng bên phải cho hạt ngô sống, chưa nấu chín, Cơ sở dữ liệu chất dinh dưỡng USDA). Với lượng vừa phải, chúng cũng cung cấp chất xơ và các khoáng chất thiết yếu, magiê và phốt pho trong khi các chất dinh dưỡng khác có hàm lượng thấp (bảng).

Ngô có hàm lượng hai axit amin thiết yếu là tryptophan và lysine ở mức không tối ưu, điều này giải thích cho vị thế thấp hơn của nó như một nguồn protein. Tuy nhiên, các protein của đậu và họ đậu bổ sung cho các protein của ngô.[97]

Thức ăn và thức ăn cho gia súc sửa

Ngô là một nguồn cung cấp thức ăn chăn nuôi và thức ăn thô xanh chính cho gia súc. Nó được cho gia súc ăn theo nhiều cách khác nhau. Khi được sử dụng làm cây lương thực, hạt ngô khô được sử dụng làm thức ăn. Chúng thường được giữ trên lõi để bảo quản trong kho ngô, hoặc chúng có thể được bóc vỏ để bảo quản trong thùng chứa ngũ cốc. Trang trại tiêu thụ thức ăn có thể sản xuất thức ăn, mua trên thị trường hoặc cả hai. Khi ngũ cốc được sử dụng làm thức ăn, phần còn lại của cây (cùi bắp) có thể được sử dụng sau này làm thức ăn thô, chất độn chuồng hoặc cải tạo đất. Khi toàn bộ cây ngô (hạt cộng với thân và lá) được sử dụng làm thức ăn thô, nó thường được chặt nhỏ cùng một lúc và ủ chua, vì khả năng tiêu hóa và độ ngon miệng cao hơn ở dạng ủ chua so với dạng khô. Bắp ủ chua là một trong những thức ăn chăn nuôi có giá trị nhất cho động vật nhai lại.[98] Trước khi có việc ủ chua phổ biến, truyền thống là tập trung ngô thành đống sau khi thu hoạch, nơi nó được phơi khô thêm. Với hoặc không có việc di chuyển tiếp theo đến nơi che chắn của một trang trại, sau đó nó được bảo quản trong nhiều tuần đến vài tháng cho đến khi cho gia súc ăn. Ngày nay, việc ủ chua có thể xảy ra không chỉ trong các silo mà còn trong các máy bọc ủ chua. Tuy nhiên, ở vùng nhiệt đới, ngô có thể được thu hoạch quanh năm và cho gia súc ăn dưới dạng thức ăn xanh..[99]

Hóa chất sửa

Tinh bột từ ngô cũng có thể được làm thành nhựa, vải, chất kết dính và nhiều sản phẩm hóa học khác.

Nước ngâm ngô, một sản phẩm phụ dạng nước dồi dào của quá trình xay ướt ngô, được sử dụng rộng rãi trong công nghiệp sinh hóa và nghiên cứu làm môi trường nuôi cấy để nuôi nhiều loại vi sinh vật.[100]

Chrysanthemin được tìm thấy trong ngô tím và được sử dụng làm chất tạo màu thực phẩm.

Nhiên liệu sinh học sửa

"Ngô thức ăn" ngày càng được sử dụng nhiều hơn để sưởi ấm;[101] các loại bếp ngô chuyên dụng (tương tự như bếp củi) có sẵn và sử dụng ngô thức ăn hoặc viên nén gỗ để tạo nhiệt. Lõi ngô cũng được sử dụng làm nguồn nhiên liệu sinh khối. Ngô tương đối rẻ và các lò sưởi gia đình đã được phát triển sử dụng hạt ngô làm nhiên liệu. Chúng có một ph

Ngô ngày càng được sử dụng rộng rãi làm nguyên liệu sản xuất nhiên liệu ethanol.[102] Khi xem xét địa điểm xây dựng nhà máy sản xuất ethanol, một trong những tiêu chí lựa chọn địa điểm là đảm bảo có sẵn nguyên liệu tại địa phương.[103] Ethanol được trộn với xăng để giảm lượng chất ô nhiễm phát ra khi sử dụng làm nhiên liệu cho động cơ. Giá nhiên liệu cao vào giữa năm 2007 đã dẫn đến nhu cầu ethanol cao hơn, từ đó dẫn đến giá nông dân phải trả cho ngô cao hơn. Điều này dẫn đến vụ thu hoạch năm 2007 là một trong những vụ mùa ngô có lợi nhuận nhất trong lịch sử hiện đại đối với nông dân. Do mối quan hệ giữa nhiên liệu và ngô, giá của loại cây trồng này hiện có xu hướng theo giá dầu.

Giá thực phẩm bị ảnh hưởng đến một mức độ nhất định bởi việc sử dụng ngô để sản xuất nhiên liệu sinh học. Chi phí vận chuyển, sản xuất và tiếp thị chiếm một phần lớn (80%) giá thực phẩm ở Hoa Kỳ. Chi phí năng lượng cao hơn ảnh hưởng đến những chi phí này, đặc biệt là vận chuyển. Sự gia tăng giá thực phẩm mà người tiêu dùng nhìn thấy chủ yếu là do chi phí năng lượng cao hơn. Tác động của việc sản xuất nhiên liệu sinh học đối với giá của các loại cây trồng lương thực khác là gián tiếp. Việc sử dụng ngô để sản xuất nhiên liệu sinh học làm tăng nhu cầu và do đó, giá ngô tăng lên. Điều này, đến lượt nó, dẫn đến việc đất nông nghiệp được chuyển từ các loại cây trồng lương thực khác sang sản xuất ngô. Điều này làm giảm nguồn cung cấp các loại cây trồng lương thực khác và làm tăng giá của chúng.[104]

 
Bể ủ biogas ngô silage tại nông trại gần NeumünsterĐức, năm 2007. Mái che bằng bạt xanh được nâng lên bởi biogas được lưu trữ trong bể ủ.

Ngô được sử dụng rộng rãi ở Đức làm nguyên liệu cho các nhà máy biogas. Ở đây, ngô được thu hoạch, băm nhỏ sau đó đặt trong các kẹp ủ chua từ đó được đưa vào các nhà máy biogas. Quá trình này sử dụng toàn bộ cây trồng chứ không chỉ sử dụng hạt như trong sản xuất ethanol nhiên liệu.

Một nhà máy điện khí hóa sinh khối ở Strem gần Güssing, Burgenland, Áo đã bắt đầu hoạt động vào năm 2005. Có khả năng rằng dầu diesel có thể được tạo ra từ biogas bằng phương pháp Fischer Tropsch.[105]

Ethanol ngày càng được sử dụng ở nồng độ thấp (10% hoặc thấp hơn) làm phụ gia trong xăng (gasohol) cho nhiên liệu động cơ để tăng chỉ số octan, giảm chất ô nhiễm và giảm sử dụng dầu mỏ (những gì hiện nay cũng được gọi là "nhiên liệu sinh học" và đã tạo ra một cuộc tranh luận gay gắt liên quan đến nhu cầu của con người về các nguồn năng lượng mới, mặt khác, và nhu cầu duy trì các thói quen ăn uống và văn hóa của con người ở các khu vực như Mỹ Latinh, vốn đã là bản chất của các nền văn minh như nền văn minh có nguồn gốc ở Mesoamerica; việc tham gia, vào tháng 1 năm 2008, của ngô trong các thỏa thuận thương mại của NAFTA đã làm tăng thêm cuộc tranh luận này, xét đến điều kiện lao động tồi tệ của công nhân trong các cánh đồng, và chủ yếu là thực tế là NAFTA "đã mở cửa cho việc nhập khẩu ngô từ Hoa Kỳ, nơi những người nông dân trồng nó nhận được hàng triệu đô la trợ cấp và các hỗ trợ của chính phủ khác. ... Theo OXFAM UK, sau khi NAFTA có hiệu lực, giá ngô ở Mexico đã giảm 70% từ năm 1994 đến năm 2001. Số lượng việc làm nông trại cũng giảm xuống: từ 8,1 triệu năm 1993 xuống 6,8 triệu năm 2002. Nhiều người thấy mình thất nghiệp là những người trồng ngô quy mô nhỏ.")[106] Tuy nhiên, việc đưa giống ngô nhiệt đới vào các vĩ độ phía bắc của Hoa Kỳ để sản xuất nhiên liệu sinh học, chứ không phải để tiêu thụ cho người hoặc vật nuôi, có thể có khả năng giảm thiểu điều này.

Hàng hóa sửa

Ngô được các nhà đầu tư và nhà đầu cơ giá mua và bán như một mặt hàng có thể giao dịch sử dụng hợp đồng tương lai ngô. Những "hợp đồng tương lai" này được giao dịch trên Sở Giao dịch Thương mại Chicago (CBOT) với mã chứng khoán C. Chúng được giao vào tháng 3, 5, 7, 9 và 12 hàng năm.[107]

Nghệ thuật sửa

Gold maize. Moche culture 300 A.D., Larco Museum, Lima, Peru
Tháp nước ở Rochester, Minnesota được sơn hình bắp ngô

Ngô đã là một loại cây trồng thiết yếu ở Andes kể từ thời tiền Columbus. Nền văn hóa Moche ở phía bắc Peru đã tạo ra đồ gốm từ đất, nước và lửa. Đồ gốm này là một chất thiêng liêng, được tạo thành những hình dạng có ý nghĩa và được sử dụng để đại diện cho các chủ đề quan trọng. Ngô được đại diện dưới dạng nhân hóa cũng như tự nhiên.[108]

Tại Hoa Kỳ, những bắp ngô cùng với lá thuốc lá được chạm khắc lên đầu cột của các cột trong tòa nhà Quốc hội Hoa Kỳ. Ngô đôi khi được sử dụng cho các chi tiết kiến trúc tạm thời khi mục đích là để kỷ niệm mùa thu, năng suất nông nghiệp và văn hóa địa phương. Các bó thân ngô khô thường được trưng bày cùng với bí ngô, bầu nậm và rơm trong các màn trình diễn mùa thu bên ngoài nhà ở và doanh nghiệp. Một ví dụ nổi tiếng về việc sử dụng kiến trúc là Corn Palace ở Mitchell, South Dakota, sử dụng các lõi và bắp ngô màu để triển khai thiết kế tranh tường được thay đổi hàng năm. Một ví dụ nổi tiếng khác là tác phẩm điêu khắc Field of Corn ở Dublin, Ohio, nơi hàng trăm bắp ngô bằng bê tông đứng trong một cánh đồng cỏ.[109]

Một thân ngô với hai bắp chín được khắc họa ở mặt sau của đồng xu 1 lipa của Croatia, được đúc từ năm 1993..[110]

Shucked, một vở nhạc kịch năm 2022 hiện đang được trình diễn trên Broadway, được Vulture mô tả là một "vở diễn về ngô".[111][112] Phần lớn vở kịch chứa đựng những trò chơi chữ liên quan đến ngô và cốt truyện xoay quanh một vụ mùa ngô bị tàn phá.[113]

Thư viện ảnh sửa

Xem thêm sửa

Ghi chú sửa

  1. ^ Nguồn: E.Lewis Sturtevant, 1894, Bulletin of the Torrey Botanical Club, quyển 21, Lancaster, PA 20-8, Số 8, Notes On Maize, trang 1.
  2. ^ Foley, Jonathon. “It's Time to Rethink America's Corn System”. Scientific American. Truy cập ngày 18 tháng 2 năm 2019.
  3. ^ McLellan Plaisted, Susan (2013). “Corn”. Trong Smith, Andrew (biên tập). The Oxford encyclopedia of food and drink in America (ấn bản 2). New York, NY: Oxford University Press. ISBN 9780199739226. Truy cập ngày 15 tháng 2 năm 2023. The use of the word "corn" for what is termed "maize" by most other countries is peculiar to the United States. Europeans who were accustomed to the names "wheat corn," "barley corn," and "rye corn" for other small-seeded cereal grains referred to the unique American grain maize as "Indian corn." The term was shortened to just "corn," which has become the American word for the plant of American genesis.
  4. ^ International Grains Council (international organization) (2013). “International Grains Council Market Report 28 November 2013” (PDF).
  5. ^ Genetically modified plants: Global Cultivation Area Maize Lưu trữ tháng 8 12, 2010 tại Wayback Machine GMO Compass, March 29, 2010, retrieved August 10, 2010
  6. ^ “Corn Production By State 2021”. worldpopulationreview.com. Truy cập ngày 16 tháng 7 năm 2021.
  7. ^ “maize, n. (and adj.)”. Từ điển tiếng Anh Oxford . Nhà xuất bản Đại học Oxford. (Subscription or participating institution membership required.)
  8. ^ Ranum, Peter; Peña‐Rosas, Juan Pablo; Garcia‐Casal, Maria Nieves (tháng 4 năm 2014). “Global maize production, utilization, and consumption”. Annals of the New York Academy of Sciences. 1312 (1): 105–112. Bibcode:2014NYASA1312..105R. doi:10.1111/nyas.12396. PMID 24650320. S2CID 4640742.
  9. ^ Head, John W. (25 tháng 11 năm 2016). International Law and Agroecological Husbandry: Building legal foundations for a new agriculture (bằng tiếng Anh). Routledge. ISBN 978-1-315-44650-9.
  10. ^ “mealie, n.”. Từ điển tiếng Anh Oxford . Nhà xuất bản Đại học Oxford. (Subscription or participating institution membership required.)
  11. ^ a b Benz, B. F. (2001). “Archaeological evidence of teosinte domestication from Guilá Naquitz, Oaxaca”. Proceedings of the National Academy of Sciences. 98 (4): 2104–2106. Bibcode:2001PNAS...98.2104B. doi:10.1073/pnas.98.4.2104. PMC 29389. PMID 11172083.
  12. ^ Blake, Michael (28 tháng 8 năm 2015). Maize for the Gods: Unearthing the 9,000-Year History of Corn (bằng tiếng Anh). Univ of California Press. ISBN 978-0-520-27687-1.
  13. ^ “Origin, History and Uses of Corn”. Iowa State University, Department of Agronomy. 11 tháng 2 năm 2014. Bản gốc lưu trữ ngày 23 tháng 2 năm 2014.
  14. ^ a b c Piperno, Dolores R. (tháng 10 năm 2011). “The Origins of Plant Cultivation and Domestication in the New World Tropics: Patterns, Process, and New Developments”. Current Anthropology. 52 (S4): S453–S470. doi:10.1086/659998. S2CID 83061925. Recent studies in the Central Balsas River Valley of Mexico, maize's postulated cradle of origin, document the presence of maize phytoliths and starch grains at 8700 BP, the earliest date recorded for the crop (Piperno et al. 2009; Ranere et al. 2009). A large corpus of data indicates that it was dispersed into lower Central America by 7600 BP and had moved into the inter-Andean valleys of Colombia between 7000 and 6000 BP. Given the number of Cauca Valley, Colombia, sites that demonstrate early maize, it is likely that the inter-Andean valleys were a major dispersal route for the crop after it entered South America
  15. ^ a b c Matsuoka, Y.; Vigouroux, Y.; Goodman, M. M.; và đồng nghiệp (2002). “A single domestication for maize shown by multilocus microsatellite genotyping”. Proceedings of the National Academy of Sciences. 99 (9): 6080–4. Bibcode:2002PNAS...99.6080M. doi:10.1073/pnas.052125199. PMC 122905. PMID 11983901.
  16. ^ Matsuoka, Yoshihiro (22 tháng 1 năm 2003). “Earliest Directional Evolution for Microsatellite Size in Maize” (PDF). Science. Bản gốc (PDF) lưu trữ ngày 2 tháng 1 năm 2017. Truy cập ngày 3 tháng 3 năm 2014.
  17. ^ Pagán-Jiménez, Jaime R.; Guachamín-Tello, Ana M.; Romero-Bastidas, Martha E.; Constantine-Castro, Angelo R. (tháng 6 năm 2016). “Late ninth millennium B.P. use of Zea mays L. at Cubilán area, highland Ecuador, revealed by ancient starches”. Quaternary International. 404: 137–155. Bibcode:2016QuInt.404..137P. doi:10.1016/j.quaint.2015.08.025.
  18. ^ “Los antiguos peruanos comían palomitas de maíz”. BBC Mundo. BBC. 19 tháng 1 năm 2012.
  19. ^ “Did man follow plants or did plants follow man? Tracks of prehistoric man and ways of contact in the Americas according to cultivated plants. Case study – Maize (translated from Portuguese)”. Yumpu. 2015. Truy cập ngày 13 tháng 10 năm 2015.
  20. ^ Spielvogel, Jackson J. (1 tháng 3 năm 2005). Medieval and Early Modern Times: Discovering Our Past. Glencoe/McGraw-Hill School Publishing Company. ISBN 978-0-07-868876-8.
  21. ^ a b Roney, John (Winter 2009). “The Beginnings of Maize Agriculture”. Archaeology Southwest. 23 (1): 4.
  22. ^ Bengoa, José (2003). Historia de los antiguos mapuches del sur (bằng tiếng Tây Ban Nha). Santiago: Catalonia. tr. 199–200. ISBN 956-8303-02-2.
  23. ^ Dillehay, Tom D.; Pino Quivira, Mario; Bonzani, Renée; Silva, Claudia; Wallner, Johannes; Le Quesne, Carlos (2007). “Cultivated wetlands and emerging complexity in south-central Chile and long distance effects of climate change” (PDF). Antiquity. 81 (314): 949–960. doi:10.1017/s0003598x00096034. S2CID 59480757.
  24. ^ a b Pérez, Alberto E.; Erra, Georgina (2011). “Identificación de maiz de vasijas recuperadas de la Patagonia noroccidental argentina” [Identifying maize residues in pottery vessels in northwestern Patagonia, Argentina]. Magallania (bằng tiếng Tây Ban Nha). 39 (2): 309–316. doi:10.4067/S0718-22442011000200022.
  25. ^ Bird, Junius (1946). “The Alacaluf”. Trong Steward, Julian H. (biên tập). Handbook of South American Indians. Bulletin 143. I. –Bureau of American Ethnology. tr. 55–79.
  26. ^ a b Torrejón, Fernando; Bizama, Fernando; Araneda, Alberto; Aguayo, Mauricio; Bertrand, Sébastien; Urrutia, Roberto (2013). “Descifrando la historia ambiental de los archipiélagos de Aysén, Chile: El influjo colonial y la explotación económica-mercantil republicana (siglos XVI-XIX)” [Deciphering the environmental history of the Aysén archipelagos, Chile: Colonial influence and commercial exploitation during the Republican Era (XVI-XIX centuries)]. Magallania (bằng tiếng Tây Ban Nha). 41 (1): 29–52. doi:10.4067/S0718-22442013000100002.
  27. ^ Fussell, Betty (1999). “Translating Maize into Corn: The Transformation of America's Native Grain”. Social Research. 66 (1): 41–65. JSTOR 40971301. Bản mẫu:Gale ProQuest 209670587.
  28. ^ Rebecca Earle, The Body of the Conquistador: Food, Race, and the Colonial Experience in Spanish America, 1492–1700. New York: Cambridge University Press 2012, pp. 17, 151.
  29. ^ Earle, The Body of the Conquistador, p. 5.
  30. ^ a b Earle, The Body of the Conquistador, p. 144.
  31. ^ Marion Eugene Ensminger and Audrey H. Ensminger. "Foods & Nutrition Encyclopedia, Two Volume Set." CRC-Press: 1994. Page 1104.
  32. ^ William L. Langer, "American Foods and Europe's Population Growth 1750–1850", Journal of Social History, 8#2 (1975), pp. 51–66. Pages 58–60.
  33. ^ a b c Wellhausen, Edwin John (1952). Races of Maize in Mexico.
  34. ^ Karl, J.R. (tháng 1 năm 2012). “The Maximum Leaf Number of the Maize Subspecies” (PDF). The Maize Genetics Cooperation Newsletter. 86: 4. ISSN 1090-4573. Bản gốc (PDF) lưu trữ 3 Tháng Ba năm 2016. Truy cập 5 tháng Bảy năm 2013.
  35. ^ “World's tallest corn towers nearly 14 meters”. Science News for Students (bằng tiếng Anh). 6 tháng 1 năm 2017. Truy cập ngày 10 tháng 11 năm 2021.
  36. ^ Stevenson, J. C.; Goodman, M. M. (tháng 11 năm 1972). “Ecology of Exotic Races of Maize. I. Leaf Number and Tillering of 16 Races Under Four Temperatures and Two Photoperiods 1”. Crop Science. 12 (6): 864–868. doi:10.2135/cropsci1972.0011183X001200060045x.
  37. ^ Willy H. Verheye biên tập (2010). “Growth And Production Of Maize: Traditional Low-Input Cultivation”. Soils, Plant Growth and Crop Production Volume II. EOLSS Publishers. tr. 74. ISBN 978-1-84826-368-0.
  38. ^ Assefa, Yared; Roozeboom, Kraig; Thompson, Curtis; Schlegel, Alan; Stone, Loyd; Lingenfelser, Jane (16 tháng 12 năm 2013). Corn and Grain Sorghum Comparison: All Things Considered (bằng tiếng Anh). Academic Press. ISBN 978-0-12-800395-4.
  39. ^ Oldenburg, Marcus; Petersen, Arnd; Baur, Xaver (2011). “Maize pollen is an important allergen in occupationally exposed workers”. Journal of Occupational Medicine and Toxicology. 6 (1): 32. doi:10.1186/1745-6673-6-32. PMC 3269392. PMID 22165847.
  40. ^ Karl, J. R. (2007). “Jala Maize is Small” (PDF). Maize Genetics MNL. 89: e3. Bản gốc (PDF) lưu trữ 8 Tháng tám năm 2017. Truy cập 19 Tháng mười một năm 2015.
  41. ^ Grobman, Alexander (1961). Races of Maize in Peru.
  42. ^ Solaimalai, A.; Anantharaju, P.; Irulandi, S.; Theradimani, M. (10 tháng 5 năm 2020). Maize Crop: Improvement, Production, Protection and Post Harvest Technology (bằng tiếng Anh). CRC Press. ISBN 978-1-000-17695-7.
  43. ^ Common Corn Questions and Answers Lưu trữ tháng 5 1, 2012 tại Wayback Machine, Iowa State University of Science and Technology, Agronomy Extension, 2011
  44. ^ Karl, J.R. (tháng 1 năm 2002). “Maize is Not Day Neutral; Day Length and Flowering” (PDF). The Maize Genetics Cooperation Newsletter. 89: e7. Bản gốc (PDF) lưu trữ 8 Tháng tám năm 2017. Truy cập 6 tháng Chín năm 2015.
  45. ^ Paliwal, R. L (2000). Tropical maize: Improvement and production. Food and Agricultural Organization of the United Nations. ISBN 9789251044575.
  46. ^ “Unique gene combinations control tropical maize response to day lengths”. Eurekalert.org. 14 tháng 6 năm 2011. Truy cập ngày 14 tháng 11 năm 2013.
  47. ^ “Elongated mesocotyl1, a phytochrome-deficient mutant of maize”. Brutnell Lab. Bản gốc lưu trữ ngày 11 tháng 12 năm 2013. Truy cập ngày 7 tháng 12 năm 2013.
  48. ^ “News”. College of Agricultural, Consumer & Environmental Sciences.
  49. ^ a b “Molecular Bases of Plant Resistance to Arthropods”. Annual Review of Entomology. 57 (1): 309–328. 2012. doi:10.1146/annurev-ento-120710-100642.
  50. ^ “Corn Stalk Lodging” (PDF). Monsanto Imagine. 2 tháng 10 năm 2008. Bản gốc (PDF) lưu trữ ngày 25 tháng 2 năm 2009. Truy cập ngày 23 tháng 2 năm 2009.
  51. ^ Himi, E; Mares, DJ; Yanagisawa, A; Noda, K (2002). “Effect of grain color gene (R) on grain dormancy and sensitivity of the embryo to abscisic acid (ABA) in wheat”. Journal of Experimental Botany. 53 (374): 1569–74. doi:10.1093/jxb/erf005. PMID 12096095.
  52. ^ Winkel-Shirley, B (2001). “Flavonoid biosynthesis. A colorful model for genetics, biochemistry, cell biology, and biotechnology”. Plant Physiology. 126 (2): 485–93. doi:10.1104/pp.126.2.485. PMC 1540115. PMID 11402179.
  53. ^ a b Chopra, S; Cocciolone, SM; Bushman, S; Sangar, V; McMullen, MD; Peterson, T (2003). “The maize unstable factor for orange1 is a dominant epigenetic modifier of a tissue specifically silent allele of pericarp color1”. Genetics. 163 (3): 1135–1146. doi:10.1093/genetics/163.3.1135. PMC 1462483. PMID 12663550.
  54. ^ Structural And Transcriptional Analysis Of The Complex P1-wr Cluster In Maize. Wolfgang Goettel, Joachim Messing. Plant & Animal Genomes XVI Conference Lưu trữ tháng 2 18, 2012 tại Wayback Machine
  55. ^ Dong, X; Braun, EL; Grotewold, E (2001). “Functional conservation of plant secondary metabolic enzymes revealed by complementation of Arabidopsis flavonoid mutants with maize genes”. Plant Physiology. 127 (1): 46–57. doi:10.1104/pp.127.1.46. PMC 117961. PMID 11553733.
  56. ^ Lee, E.A.; Harper, V (2002). “Suppressor of Pericarp Pigmentation 1 (SPP1), a novel gene involved in phlobaphene accumulation in maize (Zea mays L.) pericarps”. Maydica. 47 (1): 51–58. Bản mẫu:INIST.
  57. ^ Grotewold, Erich; Drummond, Bruce J.; Bowen, Ben; Peterson, Thomas (1994). “The myb-homologous P gene controls phlobaphene pigmentation in maize floral organs by directly activating a flavonoid biosynthetic gene subset”. Cell. 76 (3): 543–53. doi:10.1016/0092-8674(94)90117-1. PMID 8313474. S2CID 42197232.
  58. ^ a b “Gray Leaf Spot Severity Increasing Rapidly”. CropWatch. 17 tháng 9 năm 2015. Truy cập ngày 24 tháng 7 năm 2021.
  59. ^ a b “Before applying fungicides to corn: Stop! Look! Consider!”. Integrated Crop Management. Iowa State University Extension. Truy cập ngày 24 tháng 7 năm 2021.
  60. ^ Kraig, Bruce (2012). Corn. Oxford Reference. doi:10.1093/acref/9780199734962.001.0001. ISBN 9780199734962. Truy cập ngày 4 tháng 12 năm 2017.
  61. ^ Wani, Shabir Hussain; Samantara, Kajal; Razzaq, Ali; Kakani, Grihalakshmi; Kumar, Pardeep (tháng 6 năm 2022). “Back to the wild: mining maize (Zea mays L.) disease resistance using advanced breeding tools”. Molecular Biology Reports. 49 (6): 5787–5803. doi:10.1007/s11033-021-06815-x. PMID 35064401. S2CID 254834535.
  62. ^ Brown, David (20 tháng 11 năm 2009). “Scientists have high hopes for corn genome”. The Washington Post.
  63. ^ Birchler, James A.; Han, Fangpu (1 tháng 12 năm 2009). “Maize Centromeres: Structure, Function, Epigenetics”. Annual Review of Genetics. 43 (1): 287–303. doi:10.1146/annurev-genet-102108-134834. PMID 19689211.
  64. ^ “Welcome to MaizeGDB”. MaizeGDB.
  65. ^ “Welcome to MaizeSequence.org”. MaizeSequence.org. Truy cập ngày 21 tháng 9 năm 2013.
  66. ^ “Researchers sequence genome of maize, a key crop”. Reuters. 26 tháng 2 năm 2008. Truy cập ngày 6 tháng 10 năm 2014.
  67. ^ Schnable, P. S.; Ware, D.; Fulton, R. S.; và đồng nghiệp (2009). “The B73 Maize Genome: Complexity, Diversity, and Dynamics”. Science. 326 (5956): 1112–5. Bibcode:2009Sci...326.1112S. doi:10.1126/science.1178534. PMID 19965430. S2CID 21433160.
  68. ^ Feschotte, C.; Pritham, E. (2009). “A cornucopia of Helitrons shapes the maize genome”. Proceedings of the National Academy of Sciences. 106 (47): 19747–19748. Bibcode:2009PNAS..10619747F. doi:10.1073/pnas.0910273106. PMC 2785235. PMID 19926864.
  69. ^ Friedman, William E.; Moore, Richard C.; Purugganan, Michael D. (tháng 10 năm 2004). “The evolution of plant development”. American Journal of Botany. John Wiley & Sons, Inc. 91 (10): 1726–1741. doi:10.3732/ajb.91.10.1726. PMID 21652320. Botanical Society of America.
  70. ^ a b Prasanna, Boddupalli M.; Bruce, Anani; Beyene, Yoseph; Makumbi, Dan; Gowda, Manje; Asim, Muhammad; Martinelli, Samuel; Head, Graham P.; Parimi, Srinivas (tháng 11 năm 2022). “Host plant resistance for fall armyworm management in maize: relevance, status and prospects in Africa and Asia”. Theoretical and Applied Genetics. 135 (11): 3897–3916. doi:10.1007/s00122-022-04073-4. PMC 9729323. PMID 35320376.
  71. ^ a b Semagn, Kassa; Babu, Raman; Hearne, Sarah; Olsen, Michael (2013). “Single nucleotide polymorphism genotyping using Kompetitive Allele Specific PCR (KASP): overview of the technology and its application in crop improvement”. Molecular Breeding. Springer Science and Business Media LLC. 33 (1): 1–14. doi:10.1007/s11032-013-9917-x. ISSN 1380-3743. S2CID 14272035. National Key Laboratory of Crop Genetic Improvement at Huazhong Agricultural University.
  72. ^ Whipple, Clinton J.; Kebrom, Tesfamichael H.; Weber, Allison L.; Yang, Fang; Hall, Darren; Meeley, Robert; Schmidt, Robert; Doebley, John; Brutnell, Thomas P.; Jackson, David P. (16 tháng 8 năm 2011). “grassy tillers1 promotes apical dominance in maize and responds to shade signals in the grasses”. Proceedings of the National Academy of Sciences. 108 (33): E506-12. doi:10.1073/pnas.1102819108. PMC 3158142. PMID 21808030.
  73. ^ a b c Wilkes, Garrison (8 tháng 3 năm 2004). “Chapter 1.1 Corn, strange and marvelous: but is a definitive origin known?”. Trong Smith, C. Wayne; Betrán, Javier; Runge, E. C. A. (biên tập). Corn: Origin, History, Technology, and Production. John Wiley & Sons. tr. 3–63. ISBN 978-0-471-41184-0.
  74. ^ Hyams, Edward (1990). The Last of the Incas: The Rise and Fall of an American Empire. Dorset Press. ISBN 978-0-88029-595-6.
  75. ^ a b Wu, Chi-Chih; Diggle, Pamela K.; Friedman, William E. (tháng 9 năm 2011). “Female gametophyte development and double fertilization in Balsas teosinte, Zea mays subsp. parviglumis (Poaceae)”. Sexual Plant Reproduction. 24 (3): 219–229. doi:10.1007/s00497-011-0164-1. PMID 21380710. S2CID 8045294.
  76. ^ Doebley, John F. (2004). “The genetics of maize evolution” (PDF). Annual Review of Genetics. 38: 37–59. doi:10.1146/annurev.genet.38.072902.092425. PMID 15568971. Bản gốc (PDF) lưu trữ ngày 12 tháng 6 năm 2010. Truy cập ngày 24 tháng 9 năm 2023.
  77. ^ "Wild grass became maize crop more than 8,700 years ago", National Science Foundation, News Release at Eurekalert March 24, 2009”. 23 tháng 3 năm 2009. Truy cập ngày 6 tháng 10 năm 2014.
  78. ^ a b Ranere, Anthony J.; Piperno, Dolores R.; Holst, Irene; và đồng nghiệp (2009). “The cultural and chronological context of early Holocene maize and squash domestication in the Central Balsas River Valley, Mexico”. Proceedings of the National Academy of Sciences. 106 (13): 5014–5018. Bibcode:2009PNAS..106.5014R. doi:10.1073/pnas.0812590106. PMC 2664064. PMID 19307573.
  79. ^ Ranere, Anthony J.; Piperno, Dolores R.; Holst, Irene; và đồng nghiệp (2009). “Starch grain and phytolith evidence for early ninth millennium B.P. maize from the Central Balsas River Valley, Mexico”. Proceedings of the National Academy of Sciences. 106 (13): 5019–5024. Bibcode:2009PNAS..106.5019P. doi:10.1073/pnas.0812525106. PMC 2664021. PMID 19307570.
  80. ^ Michael Balter, Corn: It's Not for Cocktails. March 23, 2009 news.sciencemag.org
  81. ^ Norman H. Horowitz, George Wells Beadle 1903–1989 (PDF). National Academy of Sciences.
  82. ^ Roney, p. 4
  83. ^ Emerson, Thomas E.; Hedman, Kristin M.; Simon, Mary L. (2005). “Marginal Horticulturalists or Maize Agriculturalists? Archaeobotanical, Paleopathological, and Isotopic Evidence Relating to Langford Tradition Maize Consumption”. Midcontinental Journal of Archaeology. 30 (1): 67–118. doi:10.1179/mca.2005.003. JSTOR 20708222. S2CID 129150225.
  84. ^ Evan Peacock; Wendell R. Haag; Melvin L. Warren Jr (2005). “Prehistoric decline in freshwater mussels coincident with the advent of maize agriculture” (PDF). Conservation Biology. 19 (2): 547–551. doi:10.1111/j.1523-1739.2005.00036.x. S2CID 3679709.
  85. ^ a b c d e Hough, Josh; Williamson, Robert J.; Wright, Stephen I. (23 tháng 11 năm 2013). “Patterns of Selection in Plant Genomes”. Annual Review of Ecology, Evolution, and Systematics. 44 (1): 31–49. doi:10.1146/annurev-ecolsys-110512-135851.
  86. ^ World Food and Agriculture – Statistical Yearbook 2021. Rome: FAO. 2021. doi:10.4060/cb4477en. ISBN 978-92-5-134332-6. S2CID 240163091.
  87. ^ International Grains Council (international organization) (2013). “International Grains Council Market Report 28 November 2013” (PDF).
  88. ^ “FAOSTAT”. FAO.
  89. ^ a b c “Crop production, 2016” (PDF). US Department of Agriculture. 12 tháng 8 năm 2016. Bản gốc (PDF) lưu trữ ngày 31 tháng 1 năm 2017. Truy cập ngày 4 tháng 4 năm 2017.
  90. ^ Janssen, Kim (28 tháng 12 năm 2017). “Exciting days for corn lovers as corn to become official state grain of Illinois”. Chicago Tribune.
  91. ^ Torban, Alli (4 tháng 12 năm 2021). “2. The pandemic wreaked havoc on the corn supply chain”. Axios. Truy cập ngày 7 tháng 12 năm 2021.
  92. ^ a b “Download Historical Corn Intraday Futures Data (CNA)”. PortaraCQG (bằng tiếng Anh). Truy cập ngày 17 tháng 5 năm 2022.
  93. ^ a b “Download Historical Chicago Corn - JSE Intraday Futures Data (CORN)”. PortaraCQG (bằng tiếng Anh). 24 tháng 5 năm 2020. Truy cập ngày 17 tháng 5 năm 2022.
  94. ^ Jeffrey M. Pilcher. Maize and the Making of Mexico. tr. 27.
  95. ^ "The cassava transformation in Africa". The Food and Agriculture Organization of the United Nations (FAO).
  96. ^ Solon Robinson. Hot Corn: Life Scenes in New York Illustrated (Series appearing in 1853 in the NY Tribune, later as a book)
  97. ^ “Chapter 8: Improvement of maize diets; from corporate document: Maize in human nutrition”. United Nations Food and Agriculture Organization. 1992. Truy cập ngày 5 tháng 6 năm 2017.
  98. ^ “Maize silage”. Truy cập 25 tháng 9 năm 2023.
  99. ^ “Maize green forage”. Truy cập 25 tháng 9 năm 2023.
  100. ^ Liggett, R. Winston; Koffler, H. (tháng 12 năm 1948). “Corn steep liquor in microbiology”. Bacteriological Reviews. 12 (4): 297–311. doi:10.1128/MMBR.12.4.297-311.1948. PMC 180696. PMID 16350125.
  101. ^ “Corn for Home Heat: A Green Idea That Never Quite Popped”. 2 tháng 3 năm 2015. Truy cập ngày 7 tháng 7 năm 2017.
  102. ^ Torres, Andres F.; Slegers, Petronella M.; Noordam-Boot, Cornelie M. M.; và đồng nghiệp (tháng 12 năm 2016). “Maize feedstocks with improved digestibility reduce the costs and environmental impacts of biomass pretreatment and saccharification”. Biotechnology for Biofuels. 9 (1): 63. doi:10.1186/s13068-016-0479-0. PMC 4791978. PMID 26981155.
  103. ^ “Fuel Ethanol Plants – Thermal Kinetics Engineering, PLLC”. Thermal Kinetics Engineering, PLLC (bằng tiếng Anh). Truy cập ngày 7 tháng 7 năm 2017.
  104. ^ “Iowa Renewable Fuels Association”. Bản gốc lưu trữ ngày 11 tháng 10 năm 2014. Truy cập ngày 6 tháng 10 năm 2014.
  105. ^ Hermann, Hofbauer; Reinhard, R.; Klaus, Bosch; Reinhard, K.; Christian, Aichernig (tháng 1 năm 2002). “Biomass CHP plant Güssing - A success story”. Ministry of Economy and Labour and of the Federal States of Niederösterreich and Burgenland. S2CID 56073239.
  106. ^ “Revista Envío - Are Free Trade Agreements Free? Are They Development Strategies?”. envio.org.ni.
  107. ^ CBOT Corn Futures Contract Overview via Wikinvest
  108. ^ Berrin, Katherine & Larco Museum. The Spirit of Ancient Peru: Treasures from the Museo Arqueológico Rafael Larco Herrera. New York: Thames and Hudson, 1997.
  109. ^ Gordon, Ken (28 tháng 9 năm 2019). “From oddity to cherished Dublin icon, 'Field of Corn' celebrates 25 years”. The Columbus Dispatch. Bản gốc lưu trữ ngày 30 tháng 9 năm 2019. Truy cập ngày 21 tháng 12 năm 2021.
  110. ^ Croatian National Bank. Kuna and Lipa, Coins of Croatia Lưu trữ tháng 6 22, 2009 tại Wayback Machine: 1 Lipa Coin Lưu trữ tháng 6 28, 2011 tại Wayback Machine. Retrieved on March 31, 2009.
  111. ^ Alter, Rebecca (5 tháng 4 năm 2023). “What the Shuck Is Happening to Broadway?”. Vulture (bằng tiếng Anh). Truy cập ngày 14 tháng 8 năm 2023.
  112. ^ Horton, Adrian (5 tháng 4 năm 2023). “Shucked review – corny musical brings country to Broadway”. The Guardian (bằng tiếng Anh). ISSN 0261-3077. Truy cập ngày 14 tháng 8 năm 2023.
  113. ^ Cote, David (5 tháng 4 năm 2023). “Review: "Shucked" Pops Loudly on Broadway, Despite Some Empty Calories”. Observer (bằng tiếng Anh). Truy cập ngày 14 tháng 8 năm 2023.

Liên kết ngoài sửa