Nguyễn Văn Quyết

Cầu thủ bóng đá, Quả bóng vàng Việt Nam 2020

Nguyễn Văn Quyết (sinh ngày 1 tháng 7 năm 1991) là một cầu thủ bóng đá chuyên nghiệp người Việt Nam đang thi đấu ở vị trí tiền đạo cánh cho câu lạc bộ Hà Nộiđội tuyển Quốc gia Việt Nam.

Nguyễn Văn Quyết
Nguyễn Văn Quyết tại lễ trao giải Quả bóng vàng Việt Nam 2022
Thông tin cá nhân
Tên khai sinh Nguyễn Văn Quyết
Ngày sinh 1 tháng 7, 1991 (32 tuổi)
Nơi sinh Thạch Thất, Hà Tây, Việt Nam
Chiều cao 1,72 m
Vị trí Tiền đạo cánh
Thông tin đội
Đội hiện nay
Hà Nội
Số áo 10
Sự nghiệp cầu thủ trẻ
Năm Đội
2005–2008 Thể Công
Sự nghiệp cầu thủ chuyên nghiệp*
Năm Đội ST (BT)
2008–2010 Viettel 23 (8)
2010– Hà Nội 253 (102)
Sự nghiệp đội tuyển quốc gia
Năm Đội ST (BT)
2009–2010 U-19 Việt Nam 21 (5)
2011–2018 U-23 Việt Nam 19 (11)
2011– Việt Nam 55 (16)
Thành tích huy chương
Đại diện cho Việt Nam
Bóng đá nam
AFF Cup
Vô địch Đông Nam Á 2018 Đồng đội
Á quân Đông Nam Á 2022 Đồng đội
*Số trận ra sân và số bàn thắng ở câu lạc bộ tại giải quốc gia, chính xác tính đến 2 tháng 8 năm 2023
‡ Số trận ra sân và số bàn thắng ở đội tuyển quốc gia, chính xác tính đến 3 tháng 1 năm 2023

Trưởng thành từ lò đào tạo Thể Công, Nguyễn Văn Quyết đã dành phần lớn sự nghiệp của mình để cống hiến cho câu lạc bộ Hà Nội, nơi anh cùng đội bóng thống trị giải quốc nội với 5 chức vô địch V.League 1, 3 Cúp Quốc gia và 4 Siêu Cúp Quốc gia.

Ở cấp độ quốc tế, Văn Quyết có trận đấu ra mắt đội tuyển Quốc gia Việt Nam vào năm 2011. Anh hiện đang đứng thứ 5 trong danh sách các cầu thủ ghi nhiều bàn thắng nhất cho đội tuyển Việt Nam với 16 bàn thắng.

Xuất thân sửa

Nguyễn Văn Quyết sinh năm 1991 tại Hữu Bằng, Thạch Thất, Hà Tây (nay là Hà Nội). Anh là con út trong một gia đình có 5 anh chị em. Từ nhỏ, anh đã có ước mơ trở thành một cầu thủ bóng đá. Gia đình anh làm nghề kinh doanh đồ gỗ nên kinh tế rất khá giả, con đường đến với bóng đá của Quyết cũng không quá trắc trở so với bạn bè đồng trang lứa.[1]

Sự nghiệp câu lạc bộ sửa

Thể Công / Viettel sửa

Năm 2005, Nguyễn Văn Quyết đến tập luyện tại lò đào tạo trẻ Thể Công với mục tiêu trở thành cầu thủ bóng đá chuyên nghiệp. Dưới sự đào tạo của các chuyên gia lò Thể Công, anh nhanh chóng chứng minh được tài năng của mình, trở thành nhân tố nổi bật ở các giải trẻ quốc gia.[2]

Mùa giải 2009, Văn Quyết là đội trưởng của đội trẻ Viettel thi đấu tại giải hạng nhì Quốc gia. Mùa 2010, khi Thể Công đã giải thể, Quyết cùng đội Viettel tiếp tục thi đấu tại giải hạng nhất Quốc gia 2010. Tại giải đấu này, anh là cầu thủ nội ghi nhiều bàn thắng nhất với tổng cộng 8 bàn trong đó có một cú hat-trick vào lưới Tiền Giang.

Hà Nội sửa

Sau mùa giải 2010, đội Viettel được chuyển giao cho Tập đoàn T&T và đổi tên thành "Câu lạc bộ Hà Nội" (tiền thân của câu lạc bộ Sài Gòn) tiếp tục thi đấu ở giải hạng nhất.[3] Trong lứa cầu thủ được chuyển giao chỉ có Văn Quyết được câu lạc bộ Hà Nội T&T để mắt tới và trở thành cầu thủ của đội bóng này từ đầu năm 2011.[4][5]

Trong màu áo Hà Nội T&T, Văn Quyết nhanh chóng khẳng định được giá trị của mình bằng lối chơi thông minh, tốc độ và kỹ thuật tốt. Mùa giải 2012, Văn Quyết giành giải thưởng Cầu thủ xuất sắc nhất tháng 1 của V.League.[6] Kết thúc mùa giải, Văn Quyết là cầu thủ nội ghi được nhiều bàn thắng nhất với 12 pha lập công dù không đá tiền đạo, nhưng anh cũng đã phải nhận tới 10 thẻ vàng và một thẻ đỏ.[7]

Ngày 12 tháng 3 năm 2016, trong những phút cuối của trận đấu Hà Nội T&T gặp Khánh Hòa, Văn Quyết đã phải nhận thẻ đỏ sau tình huống xô ngã trọng tài.[8] Chiều ngày 14 tháng 3, anh chính thức nhận án phạt từ ban kỷ luật VFF là cấm thi đấu 5 trận và phạt 15 triệu đồng.[9] Trước đó, anh cũng bị loại khỏi danh sách tập trung đội tuyển Việt Nam chuẩn bị cho hai trận đấu gặp Đài Loan (ngày 24 tháng 3) và Iraq (ngày 29 tháng 3).[10]

Mùa giải 2020 là mùa giải Văn Quyết đã để lại dấu ấn đậm nét trong hành trình vô địch Cúp quốc gia của câu lạc bộ Hà Nội với 5 bàn thắng và 2 đường kiến tạo. Chỉ tính riêng tại V.League, anh đã có 6 bàn thắng và 7 đường kiến tạo góp công giúp đội bóng Thủ đô giành ngôi á quân. Tại lễ trao giải V.League Awards 2020, anh được bầu chọn là Cầu thủ xuất sắc nhất mùa giải.[11] Ngày 12 tháng 1 năm 2021, Văn Quyết có lần đầu tiên đoạt giải Quả bóng vàng Việt Nam.[12] Sau đó, anh tiếp tục được bầu chọn là Vận động viên tiêu biểu của năm 2020. Đây là lần đầu tiên trong lịch sử giải thưởng này, một cầu thủ bóng đá đứng đầu danh sách 10 vận động viên tiêu biểu của năm.[13]

Ngày 24 tháng 7 năm 2022, Văn Quyết ghi một bàn trong trận thắng Hồng Lĩnh Hà Tĩnh, qua đó chính thức vượt qua Hoàng Vũ Samson để trở thành cầu thủ ghi nhiều bàn thắng nhất câu lạc bộ Hà Nội với 137 pha lập công tính trên mọi đấu trường.[14] Cuối tháng 8, anh đã giành giải thưởng cầu thủ xuất sắc nhất tháng của V.League khi cùng Hà Nội giành 3 chiến thắng và 1 trận hòa.[15] Ngày 28 tháng 10, trang chủ câu lạc bộ Hà Nội thông báo gia hạn hợp đồng thành công với Văn Quyết, theo đó anh sẽ gắn bó với đội bóng Thủ đô đến hết mùa giải 2025.[16] Kết thúc mùa giải 2022, Quyết ra sân tổng cộng 21 trận và ghi 9 bàn thắng tính trên mọi đấu trường, góp công lớn giúp Hà Nội FC giành ngôi vô địch V.League 1Cúp quốc gia.[17] Tại lễ trao giải V.League Awards 2022, Văn Quyết được tôn vinh ở 2 giải "Cầu thủ xuất sắc nhất V.League 1" và "Đội hình tiểu biểu của V.League 1".[18]

Văn Quyết mở đầu mùa giải 2023 cùng Hà Nội FC với chức vô địch Siêu cúp Quốc gia sau chiến thắng 2–0 trước Hải Phòng. Cá nhân anh cũng được bình chọn là Cầu thủ xuất sắc nhất trận đấu. Sau đó, anh tiếp tục duy trì phong độ cao khi ghi liền 4 bàn trong 3 trận đấu quan trọng trước Viettel, Công an Hà Nội và Hà Tĩnh. Ngày 25 tháng 2 năm 2023, Văn Quyết giành Quả bóng vàng lần thứ 2 trong sự nghiệp.[19][20] Cuối tháng 3, anh tiếp tục được vinh danh là Cầu thủ xuất sắc nhất tháng 2 của V.League 2023.[21] Ngày 13 tháng 4, Văn Quyết chính thức đạt thành tích 100 bàn thắng tại V.League 1, khi lập cú đúp trong trận thắng 3–0 trước Hải Phòng.[22][23]

Ngày 17 tháng 4, sau trận đấu với Topenland Bình Định, Văn Quyết đã nhận một thẻ đỏ từ trọng tài chính Nguyễn Mạnh Hải sau khi có phản ứng với trợ lý trọng tài Nguyễn Lê Nguyên Thành.[24] Theo báo cáo của tổ trọng tài gửi giám sát trận đấu, Văn Quyết có tác động vật lý tới ông Nguyên Thành nhưng mức độ không quá nghiêm trọng.[25] Ngày 21 tháng 4, ban kỷ luật của VFF đã ra án phạt "treo giò" Văn Quyết 8 trận và phạt 40 triệu đồng do có hành vi xâm phạm thân thể trọng tài.[26] Ngày 22 tháng 4, câu lạc bộ Hà Nội đã gửi đơn khiếu nại về án kỷ luật của Văn Quyết.[27] Tuy nhiên, án phạt của Quyết vẫn được giữ nguyên. Ngày 22 tháng 7, Văn Quyết trở lại sau án phạt khi đá chính trong trận hòa 2–2 với Hồng Lĩnh Hà Tĩnh. Trong trận đấu này, anh có pha kiến tạo trong bàn thắng mở tỷ số, sau đó tự mình lập công với tình huống xử lý cá nhân.[28]

Sự nghiệp quốc tế sửa

Cấp độ trẻ sửa

Nguyễn Văn Quyết là đội trưởng U-19 Việt Nam tham dự Giải U-21 Quốc tế Báo Thanh Niên năm 2010. Tại giải đấu này, anh cùng các đồng đội đã xuất sắc đánh bại U-21 Thái Lan để giành chức vô địch. Cá nhân Văn Quyết cũng được bình chọn là "Cầu thủ xuất sắc nhất giải đấu".[29] Thành tích này giúp anh được chú ý, tiến cử lên các cấp độ đội tuyển thời gian sau đó.

SEA Games 26 là kỳ SEA Games đầu tiên trong sự nghiệp của Văn Quyết.[30] Tại giải đấu này, anh thi đấu năng nổ và ghi được 5 bàn thắng cho U-23 Việt Nam, trong đó có một cú hat-trick vào lưới đội tuyển U-23 Brunei, được xếp vào top 10 hat-trick nhanh nhất thế giới khi đó.[31] Tuy nhiên, tại kỳ SEA Games này, U-23 Việt Nam đã gây thất vọng khi trắng tay rời giải sau trận tranh huy chương đồng với U-23 Myanmar.[32]

Tại kỳ SEA Games 27, Nguyễn Văn Quyết được bầu làm đội trưởng của U-23 Việt Nam.[33][34] Anh được giới chuyên môn và người hâm mộ coi là niềm hy vọng lớn nhất của U-23 Việt Nam khi anh là điểm sáng về cả chuyên môn lẫn tinh thần trong đội quân của huấn luyện viên Hoàng Văn Phúc.[35] Tuy nhiên, đội tuyển U-23 Việt Nam đã thi đấu thất vọng và cúi đầu rời SEA Games ngay từ vòng bảng.[36]

Đội tuyển quốc gia sửa

Ngày 29 tháng 6 năm 2011, Văn Quyết có trận đấu đầu tiên cho đội tuyển Việt Nam khi đá chính trong trận gặp Ma Cao tại vòng loại World Cup 2014. Cũng trong trận đấu này, Quyết là cầu thủ ghi bàn ấn định chiến thắng đậm 6–0 cho tuyển Việt Nam.[37] Kể từ đó, Văn Quyết là cái tên quen thuộc trong mỗi lần tập trung đội tuyển Việt Nam.

Tại trận giao hữu quốc tế ngày 27 tháng 7 năm 2015, trên sân vận động Quốc gia Mỹ Đình, Văn Quyết là người ghi bàn thắng duy nhất cho đội tuyển Việt Nam ở trận thua câu lạc bộ Manchester City 1–8. Anh cũng là cầu thủ Việt duy nhất chọc thủng lưới đội bóng nổi tiếng nước Anh, tính tới thời điểm này.[38][39]

Dưới thời huấn luyện viên Park Hang-seo, dù là một trong những cầu thủ giàu kinh nghiệm nhất đội hình tại thời điểm đó, nhưng Văn Quyết lại tỏ ra không phù hợp với lối chơi phòng thủ chắc chắn rồi lập tức phản công nhanh của huấn luyện viên người Hàn Quốc.[40] Văn Quyết được bầu là đội trưởng của đội tuyển Việt Nam tại AFF Cup 2018.[41] Tuy nhiên, màn trình diễn của anh trong chức vô địch năm đó là rất mờ nhạt khi không được sử dụng một phút nào ở các trận bán kết và chung kết. Trong các giải đấu sau đó của huấn luyện viên Park Hang-seo, Văn Quyết cũng không được triệu tập lên đội tuyển quốc gia với lí do đơn giản là anh không hợp triết lý thi đấu của vị huấn luyện viên người Hàn Quốc, do lối chơi của ông Park Hang-seo có thiên hướng phòng thủ và ông thường sử dụng những cầu thủ giàu tốc độ ở tuyến trên để sẵn sàng cho những đợt phản công chớp nhoáng, cách chơi như vậy có nhiều khác biệt so với lối chơi ở câu lạc bộ Hà Nội, khi đội bóng thủ đô luôn chơi tấn công áp đặt với mọi đối thủ và Văn Quyết luôn là người dẫn dắt, điều tiết lối chơi dù xung quanh anh luôn có những ngôi sao đẳng cấp nhất như Thành Lương, Hùng Dũng, Samson.

Với phong độ ổn định trong màu áo Hà Nội FC mùa giải 2022 đã giúp Văn Quyết được huấn luyện viên Park Hang-seo triệu tập trở lại đội tuyển quốc gia trong đợt tập trung tháng 9 năm 2022.[42] Tại giải giao hữu quốc tế Hưng Thịnh 2022, anh đã thi đấu ấn tượng và ghi bàn trong cả 2 trận đấu của đội tuyển Việt Nam.[43] Tại AFF Cup 2022, giải đấu cuối cùng của ông Park với đội tuyển Việt Nam, Quyết dù có tên trong danh sách tham dự nhưng anh không được ông thầy Hàn Quốc sử dụng nhiều. Cụ thể, Văn Quyết chỉ chơi 4 trận (2 đá chính, 2 dự bị) với 247 phút ra sân và không có bàn thắng nào. Anh tiếp tục không nằm trong ưu tiên triển khai sơ đồ quen thuộc của nhà cầm quân người Hàn Quốc.[44]

Cuộc sống cá nhân sửa

Năm 2015, Nguyễn Văn Quyết kết hôn với Nguyễn Huyền Mi (sinh năm 1990), con gái cả của cựu chủ tịch câu lạc bộ bóng đá Sài Gòn Nguyễn Giang Đông.[45] Cặp đôi đã có với nhau một cậu con trai tên là Nguyễn Văn Quân.[46][47]

Trong một buổi giao lưu với các em nhỏ tại Bắc Giang vào tháng 9 năm 2022, Văn Quyết đã tiết lộ câu lạc bộ mà anh hâm mộ là AC Milan và đã bỏ rất nhiều thời gian xem YouTube để học hỏi những kỹ năng chơi bóng của thần tượng Kaká.[48]

Phong cách thi đấu sửa

Văn Quyết được nhiều chuyên gia đánh giá là cầu thủ xuất sắc, toàn diện và thuộc hàng "hiếm" của bóng đá Việt Nam. Khi còn chơi ở đội trẻ Viettel và Câu lạc bộ Hà Nội (tiền thân của Câu lạc bộ bóng đá Sài Gòn ), anh được coi là mẫu cầu thủ mạnh về tốc độ, kĩ thuật cá nhân và nhãn quan chiến thuật rất tốt cũng như những pha chọn vị trí ghi bàn chuẩn xác. Khi gia nhập Hà Nội T&T (tiền thân của Hà Nội FC ), Văn Quyết thường được chơi ở vị trí tiền vệ cánh hoặc tiền đạo lùi. Với khả năng di chuyển đa dạng khi thì bám biên, khi thì đột phá vào trung lộ, xâm nhập vùng cấm và hoán đổi vị trí linh hoạt với đồng đội. Nhiều đường lên bóng của CLB Hà Nội thường qua chân Văn Quyết, hay nói cách khác, anh chính là nhạc trưởng trong lối chơi của đội bóng thủ đô.

Trong những mùa giải gần đây, Văn Quyết đã không còn giữ được tốc độ quá tốt, anh cũng không có một thể hình ấn tượng, thể lực dồi dào để chiếm lợi thế trong những pha tranh chấp tay đôi với những cầu thủ trung vệ ngoại cao to của đối phương. Nhưng điều Quyết luôn có là những pha xử lý tinh quái, anh cài người và che chắn rất khôn khéo rồi bất ngờ thoát đi để làm khó các cầu thủ phòng ngự đối phương. Nếu không thể tiếp tục đi bóng hay chuyền bóng, anh luôn khiến đối phương phải phạm lỗi.

Huấn luyện viên trưởng Hà Nội FC mùa giải 2022 - Chun Jae-ho đã nhận xét: "Văn Quyết là linh hồn của đội bóng với khả năng dẫn dắt, cầm nhịp và điều tiết lối chơi. Tôi vinh dự và tự hào khi được làm việc với cậu ấy". Trong khi huấn luyện viên Phan Thanh Hùng cũng từng chia sẻ ở mùa giải 2022: "Văn Quyết mới là cầu thủ không thể thiếu đối với CLB Hà Nội. Cậu ấy nhiều lần giúp Hà Nội thay đổi cục diện trận đấu. Nếu không có Văn Quyết, cách đá tấn công của Hà Nội khó mà trơn tru được". Còn huấn luyên viên Chu Đình Nghiêm chia sẻ sau thất bại 0-3 của CLB Hải Phòng trước CLB Hà Nội tại V-League 2023: "Văn Quyết không đơn giản để ngăn cản. Bạn ấy tài năng, có thể dìu dắt lối chơi và có thể định đoạt trận đấu. Không phải ai cũng khoá được Văn Quyết. Bạn ấy đá mười mấy năm ở V-League, đội bóng nào cũng biết bạn ấy chơi hay nhưng có ai khoá được đâu. Để ngăn chặn Văn Quyết thì cần lối chơi của cả tập thể, không phải của cá nhân".

Ngoài vị trí tiền đạo cánh, anh cũng có thể đá tốt cả vị trí tiền vệ chạy cánh và tiền vệ tấn công.

Thống kê sự nghiệp sửa

Câu lạc bộ sửa

Tính đến ngày 2 tháng 8 năm 2023
Câu lạc bộ Mùa giải Giải vô địch Cúp quốc gia Châu lục Khác Tổng cộng
Hạng Trận Bàn Trận Bàn Trận Bàn Trận Bàn Trận Bàn
Viettel 2010 V.League 2 23 8 2 0 25 8
Hà Nội 2011 V.League 1 25 9 1 0 5[a] 1 1[b] 0 32 10
2012 V.League 1 24 12 4 1 28 13
2013 V.League 1 22 7 0 0 22 7
2014 V.League 1 22 11 1 0 10[c] 7 1[b] 0 34 18
2015 V.League 1 25 13 4 3 2[d] 0 31 16
2016 V.League 1 19 5 7 6 1[d] 0 1[b] 0 28 11
2017 V.League 1 24 9 1 0 7[e] 5 1[b] 1 33 15
2018 V.League 1 19 7 6 0 25 7
2019 V.League 1 15 9 4 4 13[f] 9 1[b] 0 33 22
2020 V.League 1 20 5 3 5 1[b] 0 24 10
2021 V.League 1 10 1 0 0 1[b] 0 11 1
2022 V.League 1 18 6 3 3 21 9
2023 V.League 1 10 8 0 0 1[b] 0 11 8
Tổng cộng 253 102 34 22 38 22 8 1 333 147
Tổng sự nghiệp 276 110 36 22 38 22 8 1 358 155
  1. ^ Ra sân tại AFC Cup
  2. ^ a b c d e f g h Ra sân tại Siêu cúp quốc gia
  3. ^ Ra sân 2 trận, ghi 1 bàn tại AFC Champions League; 8 trận, 6 bàn tại AFC Cup
  4. ^ a b Ra sân tại AFC Champions League
  5. ^ Ra sân 1 trận tại AFC Champions League; 6 trận, ghi 5 bàn tại AFC Cup
  6. ^ Ra sân 2 trận, ghi 2 bàn tại AFC Champions League; 11 trận, 7 bàn tại AFC Cup

Quốc tế sửa

Tính đến ngày 3 tháng 1 năm 2023[49]
Đội tuyển quốc gia Năm Trận Bàn
Việt Nam 2011 5 1
2012 9 2
2013 2 0
2014 10 4
2015 4 0
2016 10 4
2017 5 2
2018 4 0
2022 5 3
2023 1 0
Tổng cộng 55 16

Bàn thắng quốc tế sửa

Bàn thắng của đội tuyển Việt Nam được ghi trước.
# Ngày Địa điểm Đối thủ Bàn thắng Kết quả Giải đấu
1. 29 tháng 6 năm 2011 Sân vận động Thống NhấtThành phố Hồ Chí Minh, Việt Nam   Ma Cao 6–0 6–0 Vòng loại World Cup 2014
2. 10 tháng 6 năm 2012 Sân vận động Vượng GiácVượng Giác, Hồng Kông   Hồng Kông 1–1 2–1 Giao hữu
3. 30 tháng 11 năm 2012 Sân vận động RajamangalaBăng Cốc, Thái Lan   Thái Lan 1–2 1–3 AFF Cup 2012
4. 2 tháng 7 năm 2014 Sân vận động Gò ĐậuThủ Dầu Một, Việt Nam   Myanmar 6–0 6–0 Giao hữu
5. 29 tháng 10 năm 2014 Sân vận động Thống Nhất, Thành phố Hồ Chí Minh, Việt Nam   U-23 Baharain 2–0 3–0 Giao hữu không chính thức
6. 9 tháng 11 năm 2014 Sân vận động Quốc gia Mỹ ĐìnhHà Nội, Việt Nam   Palestine 1–3 1–3 Giao hữu
7. 16 tháng 11 năm 2014 Sân vận động Quốc gia Mỹ Đình, Hà Nội, Việt Nam   Malaysia 2–1 3–1 Giao hữu
8. 7 tháng 12 năm 2014 Sân vận động Shah AlamShah Alam, Malaysia   Malaysia 2–1 2–1 AFF Cup 2014
9. 27 tháng 7 năm 2015 Sân vận động Quốc gia Mỹ Đình, Hà Nội, Việt Nam   Manchester City 1–8 1–8 Giao hữu không chính thức
10. 31 tháng 5 năm 2016 Sân vận động Quốc gia Mỹ Đình, Hà Nội, Việt Nam   Syria 2–0 2–0 Giao hữu
11. 6 tháng 6 năm 2016 Sân vận động ThuwunnaYangon, Myanmar   Singapore 2–0 3–0 (s.h.p) AYA Bank Cup 2016
12. 20 tháng 11 năm 2016 Sân vận động Thuwunna, Yangon, Myanmar   Myanmar 1–0 2–1 AFF Cup 2016
13. 3 tháng 12 năm 2016 Sân vận động PakansariBogor, Indonesia   Indonesia 1–1 1–2 AFF Cup 2016
14. 5 tháng 9 năm 2017 Sân vận động Olympic Phnôm PênhPhnôm Pênh, Campuchia   Campuchia 1–0 2–1 Vòng loại Asian Cup 2019
16. 10 tháng 10 năm 2017 Sân vận động Quốc gia Mỹ Đình, Hà Nội, Việt Nam   Campuchia 2–0 5–0 Vòng loại Asian Cup 2019
16. 21 tháng 9 năm 2022 Sân vận động Thống Nhất, Thành phố Hồ Chí Minh, Việt Nam   Singapore 1–0 4–0 Giải Hưng Thịnh 2022
17. 27 tháng 9 năm 2022 Sân vận động Thống Nhất, Thành phố Hồ Chí Minh, Việt Nam   Ấn Độ 3–0 3–0 Giải Hưng Thịnh 2022
18. 14 tháng 12 năm 2022 Sân vận động Hàng Đẫy, Hà Nội, Việt Nam   Philippines 1–0 1–0 Giao hữu

U-23/Olympic sửa

Danh hiệu sửa

Hà Nội
U-19 Việt Nam
U-23 / Olympic Việt Nam
Việt Nam
Cá nhân

Tham khảo sửa

  1. ^ “Bất ngờ với gia thế "khủng" của một số cầu thủ Việt Nam”. Đời sống Pháp luật. Truy cập ngày 30 tháng 6 năm 2022.
  2. ^ “Văn Quyết: 'Thành tích tập thể luôn là giải thưởng danh giá nhất'. Vietnamnet. Truy cập ngày 15 tháng 4 năm 2023.
  3. ^ “Sài Gòn FC và kiếp chìm nổi giữa V.League”. Công an Nhân dân. 8 tháng 8 năm 2022.
  4. ^ “Văn Quyết từ dang dở với Thể Công đến đối đầu Viettel”. Báo điện tử VTC News. Truy cập ngày 20 tháng 3 năm 2023.
  5. ^ “Đoàn thể thao Hà Nội T&T xuất quân mùa giải 2011”. Liên đoàn bóng đá Việt Nam. Truy cập ngày 5 tháng 1 năm 2011.
  6. ^ “Hà Nội T&T đoạt cúp đúp giải thưởng tháng 1 giải VĐQG Eximbank 2012”. VFF. Truy cập ngày 10 tháng 2 năm 2012.
  7. ^ “Văn Quyết xấu chơi nhất V-League 2012”. VnExpress. Truy cập ngày 31 tháng 8 năm 2012.
  8. ^ “Văn Quyết nhận thẻ đỏ vì xô ngã trọng tài”. Bongdaplus. Truy cập ngày 1 tháng 7 năm 2019.
  9. ^ “Văn Quyết bị cấm thi đấu 5 trận, nộp phạt 15 triệu đồng”. Tuổi Trẻ. Truy cập ngày 14 tháng 3 năm 2016.
  10. ^ “Văn Quyết bị loại khỏi ĐTVN vì đẩy ngã trọng tài”. Zing News. Truy cập ngày 13 tháng 3 năm 2016.
  11. ^ “Lễ trao giải V.League Awards 2020: Vinh danh những cá nhân và tập thể xuất sắc nhất mùa giải”. VTV. Truy cập ngày 20 tháng 11 năm 2020.
  12. ^ “Văn Quyết lần đầu đoạt quả bóng Vàng Việt Nam”. Truy cập ngày 2 tháng 1 năm 2022.
  13. ^ “Văn Quyết được bầu chọn là vận động viên tiêu biểu của thể thao Việt Nam năm 2020”. Báo Quân đội nhân dân. 23 tháng 1 năm 2021.
  14. ^ Hà Nội FC (31 tháng 7 năm 2022). “Tiền vệ Nguyễn Văn Quyết lập kỷ lục mới trong lịch sử đội bóng Thủ đô”. Website Hà Nội FC. Bản gốc lưu trữ ngày 13 tháng 8 năm 2022. Truy cập ngày 12 tháng 8 năm 2022.
  15. ^ An Nguyên (29 tháng 8 năm 2022). “Hà Nội FC thâu tóm danh hiệu tháng 8”. laodong.vn. Báo Lao động.
  16. ^ Hà Nội FC (28 tháng 10 năm 2022). “Đội trưởng Nguyễn Văn Quyết gia hạn thêm 3 mùa giải”. Hà Nội FC website. Bản gốc lưu trữ ngày 28 tháng 10 năm 2022. Truy cập ngày 30 tháng 10 năm 2022.
  17. ^ Hiếu Lương (14 tháng 11 năm 2022). “6 yếu tố giúp Hà Nội vô địch V-League 2022”. Truy cập ngày 28 tháng 11 năm 2022.
  18. ^ “Hà Nội FC áp đảo đội hình tiểu biểu V.league 2022”. Báo Công an Nhân dân điện tử. Truy cập ngày 11 tháng 2 năm 2023.
  19. ^ “Văn Quyết đoạt Bóng Vàng Việt Nam 2022”. VnExpress. Truy cập ngày 28 tháng 2 năm 2023.
  20. ^ “Văn Quyết lần thứ 2 giành Quả bóng vàng Việt Nam”. Báo Thanh niên. Truy cập ngày 28 tháng 2 năm 2023.
  21. ^ “Tiền đạo Văn Quyết được vinh danh cầu thủ xuất sắc nhất tháng 2”. Báo Người lao động. Truy cập ngày 10 tháng 4 năm 2023.
  22. ^ “HLV CLB Hà Nội ca ngợi Văn Quyết sau chiến thắng trước Hải Phòng”. ZingNews.vn. 13 tháng 4 năm 2023. Truy cập ngày 14 tháng 4 năm 2023.
  23. ^ “Bàn thắng thứ 100 của Văn Quyết ở V-League”. VietNamNet News. Truy cập ngày 14 tháng 4 năm 2023.
  24. ^ “Trận đấu đã kết thúc, vì sao Văn Quyết lại nhận thẻ đỏ?”. Báo Tuổi trẻ. Truy cập ngày 21 tháng 4 năm 2023.
  25. ^ “Văn Quyết nói về pha phản ứng dẫn đến thẻ đỏ”. Zing News. Truy cập ngày 21 tháng 4 năm 2023.
  26. ^ “Các quyết định kỷ luật đối với những vi phạm tại vòng 3 giải HNQG và vòng 7 giải VĐQG 2023”. VFF. Truy cập ngày 21 tháng 4 năm 2023.
  27. ^ CLB bóng đá Hà Nội gửi đơn khiếu nại về án kỷ luật của cầu thủ Nguyễn Văn Quyết
  28. ^ https://vietnamnet.vn/ket-qua-bong-da-ha-tinh-2-2-ha-noi-nam-dinh-0-0-viettel-v-league-2023-2168505.html
  29. ^ “Đánh bại Thái Lan, U19 Việt Nam giành chức vô địch”. Báo điện tử Dân trí. Truy cập ngày 31 tháng 10 năm 2010.
  30. ^ “Các đội công bố danh sách tham dự SEA Games 26”. VFF. Truy cập ngày 2 tháng 11 năm 2011.
  31. ^ “Văn Quyết đi vào lịch sử bóng đá thế giới”. Hà Nội Mới. Truy cập ngày 1 tháng 7 năm 2012.
  32. ^ “Thua U23 Myanmar 1-4, U23 Việt Nam trắng tay rời SEA Games 26”. dangcongsan.vn. Truy cập ngày 24 tháng 3 năm 2020.
  33. ^ “Băng đội trưởng và SEA Games cuối đời”. Báo điện tử CAND. Truy cập ngày 8 tháng 5 năm 2015.
  34. ^ “SEA Games cuối cùng của Văn Quyết”. Báo điện tử VTC News. Truy cập ngày 8 tháng 5 năm 2015.
  35. ^ “Tiền vệ Nguyễn Văn Quyết: "Sẽ cháy hết mình vì kỳ SEA Games cuối". Báo Bóng đá. Truy cập ngày 8 tháng 5 năm 2023.
  36. ^ “U23 Việt Nam cúi đầu rời SEA Games”. VnExpress. Truy cập ngày 8 tháng 5 năm 2023.
  37. ^ “Việt Nam nhấn chìm Macau 6-0 trên sân Thống Nhất”. Người Lao Động. Truy cập ngày 20 tháng 3 năm 2023.
  38. ^ "Xé" lưới Man City, Văn Quyết được thưởng lớn”. Người Lao Động. Truy cập ngày 24 tháng 3 năm 2023.
  39. ^ “Văn Quyết thỏa ước nguyện ghi bàn vào lưới Man City”. Báo Thể thao & Văn hóa. Truy cập ngày 24 tháng 3 năm 2023.
  40. ^ “Vì sao Văn Quyết chơi nổi bật nhưng vẫn bị thầy Park ngó lơ?”. Zing News. Truy cập ngày 24 tháng 3 năm 2023.
  41. ^ “AFF Cup 2018: Đâu rồi Văn Quyết?”. Báo Thanh Niên. Truy cập ngày 24 tháng 3 năm 2023.
  42. ^ “Văn Quyết trở lại tuyển Việt Nam sau hai năm”. VnExpress. 12 tháng 9 năm 2022.
  43. ^ "Nổ súng" cả 2 trận, Văn Quyết được CĐV Việt Nam khen hết lời”. Báo Dân Việt. 27 tháng 9 năm 2022.
  44. ^ “Việt Nam thua chung kết AFF Cup 2022: Nước cờ bí của ông Park”. Vietnamnet. Truy cập ngày 31 tháng 1 năm 2023.
  45. ^ “Gia thế nhà vợ của Văn Quyết - cầu thủ gỡ hòa cho U23 Việt Nam”. Vietnamnet. 1 tháng 9 năm 2018.
  46. ^ “Văn Quyết đưa con trai lên nhận giải Cầu thủ hay nhất V-League”. VnExpress. 21 tháng 11 năm 2020.
  47. ^ “Con trai Văn Quyết cùng U23 Việt Nam ra quân SEA Games 31”. VnExpress. Truy cập ngày 1 tháng 7 năm 2022.
  48. ^ VOV.vn (15 tháng 9 năm 2022). “Văn Quyết tiết lộ thần tượng khiến mình "cày" YouTube để học hỏi lối chơi”. Báo điện tử VOV.
  49. ^ “Nguyễn Văn Quyết”. National Football Teams. Benjamin Strack-Zimmerman. Truy cập ngày 24 tháng 12 năm 2018.

Liên kết ngoài sửa