PJSC Motovilikha Plants / Motovilikhinskiye Zavody PAO (MOTZ.MM) (tiếng Nga: Мотовилихинские заводы; MCXMOTZ) là công ty sản xuất vũ khí của Nga. Năm 2016 Motovilikha Plants gia nhập NPO Splav, thuộc tập đoàn Rostec.[4] Nhà máy được đặt tên theo tên thị trấn Motovilikha, mà vào năm 1938 đã được hợp nhất vào thành phố Perm. Thị trấn được đặt tên theo sông Karma.

Nhà máy Motvilikha
Tên bản ngữ
Мотовилихинские заводы
Loại hình
Public company
Ngành nghềQuốc phòng
Thành lập1736[1]
Trụ sở chínhPerm, Nga
Sản phẩmPháo binh, Pháo tự hành, Pháo chống tăngs, Rocket đa nòng, Xe quân sự
Doanh thuBản mẫu:Wikidata revenue[2] (Bản mẫu:Wikidata revenue)
Bản mẫu:Wikidata revenue[2] (Bản mẫu:Wikidata revenue)
Bản mẫu:Wikidata revenue[2] (Bản mẫu:Wikidata revenue)
Tổng tài sảnBản mẫu:Wikidata revenue[2] (Bản mẫu:Wikidata revenue)
Tổng vốn
chủ sở hữu
Bản mẫu:Wikidata revenue[2] (Bản mẫu:Wikidata revenue)
Chủ sở hữuRostec (39.9%)
NPO Splav (10%)[3]
Websitemz.perm.ru
Remote view of Motovilikha Plants

Lịch sử sửa

 
Motovilikha Plants in 1917

Nhà máy mở cửa năm 1736, khi Empress Annara lệnh bộ xây dựng nhà máy để sản xuất thép cho các nhà máy gần đó, cung cấp thép để sản xuất súng.[1] Tính đến cuối thế kỷ 18, việc sản xuất vũ khí đã được bắt đầu tại làng Motovilikha, đáp ứng nhu cầu ngày càng tăng về vũ khí.[1] Súng sản xuất từ Motovilikha được cung cấp cho quân đội Nga suốt các cuộc chiến trong nửa đầu thế kỷ 19, bao gồm cả cuộc chiến với Napoleon và cuộc chiến Crimean.[1]

Nửa sau thế kỷ 19 đã chứng kiến sự gia tăng các nỗ lực sản xuất công nghiệp hóa tại Nga dẫn đến việc hợp nhất các xưởng nấu kim loại và xưởng chế tạo vũ khí trong vùng thành 1 cơ sở chế tạo vũ khí vào năm 1871.[1]

Nhà máy chế tạo tàu hơi nước đầu tiên tại Urals, vào năm 1871, và đầu tàu máy xe lửa hơi nước đầu tiên ngay sau đó.[1] Năm 1893, Nikolay Slavyanov giới thiệu phương pháp hàn hồ quang SMAW khi ông làm việc tại Motovilikha.[1] Đến năm 1914, nhà máy sản xuất hầu như tất cả các loại pháo lớn của Nga.[1] Giai đoạn đầu tiên của thời kỳ Xô viết chứng kiến sự mở rộng sản xuất của nhà máy gồm sản xuất máy, máy dụng cụ, cần trục, và các dụng cụ xây dựng.[1] Sau khi chiến tranh thế giới 2 nổ ra, nhà máy quay trở lại sản xuất các vũ khí hạng nặng, sau khi chiến trang kết thúc, nhà máy sản xuất các sản phẩm phục vụ dân sự.[1]

Năm 2011, nhà máy đã khai trương một dây chuyền hiện đại để sản xuất pháo hiện đại.[1] Việc vỡ nợ đã làm nhà máy trở nên khó khăn, kể từ tháng 3 năm 2018.[5]

Sản phẩm sửa

Tham khảo sửa

  1. ^ a b c d e f g h i j k Vershinin, Alexander (ngày 21 tháng 9 năm 2015). “Motovilikha, unsung hero of Russia's large munitions plants”. Russia Beyond The Headlines. Truy cập ngày 2 tháng 7 năm 2017.
  2. ^ a b c d e “Financial Statements 2016”. Motovilikha Plants. Truy cập ngày 8 tháng 10 năm 2017.
  3. ^ “Список аффилированных лиц”. E-Disclosure.ru. Truy cập ngày 28 tháng 4 năm 2017.
  4. ^ “Тула со смещенным центром”. Коммерсантъ (Пермь). ngày 9 tháng 2 năm 2016. Truy cập ngày 15 tháng 7 năm 2017.
  5. ^ “«Мотовилихинские заводы» признаны банкротом”. Коммерсантъ. ngày 26 tháng 3 năm 2018. Truy cập ngày 4 tháng 10 năm 2018.

Link ngoài sửa

Bản mẫu:Techmash