Willebrord Snellius[1][2] (1580[3]30 tháng 10 năm 1626, Leiden), còn được viết là Willebrord Snell, tên khai sinh là Willebrord Snel van Royen[4], là một nhà thiên vănnhà toán học người Hà Lan, giáo sư toán ở Đại học Leiden. Ở phương Tây, đặc biệt là ở các nước nói tiếng Anh, tên ông gắn với định luật khúc xạ ánh sáng (định luật Snell-Descartes) cùng với René Descartes. Tuy vậy, định luật này đã được khám phá trước đó nhiều thế kỉ bởi Ibn Sahl (năm 984) và Witelo vào Thời Trung cổ.

Willebrord Snellius
Willebrord Snel van Royen (1580-1626)
Sinh1580
Leiden, Cộng hòa Hà Lan
Mất30 tháng 10 1626 (45–46 tuổi)
Leiden, Cộng hòa Hà Lan
Quốc tịchHà Lan
Trường lớpĐại học Leiden
Nổi tiếng vìĐịnh luật Snell
Sự nghiệp khoa học
NgànhThiên văn họctoán học
Nơi công tácĐại học Leiden
Người hướng dẫn luận án tiến sĩLudolph van Ceulen
Rudolph Snellius
Các nghiên cứu sinh nổi tiếngJacobus Golius

Một miệng hố trên Mặt Trăng được đặt tên là Snellius để vinh danh ông.

Ghi chú sửa

Tham khảo sửa

  • N. Haasbroek: Gemma Frisius, Tycho Brahe and Snellius and their triangulations Lưu trữ 2011-07-22 tại Wayback Machine. Delft 1968.
  • Struik, Dirk Jan (1970–80). “Snel, Willebrord”. Từ điển tiểu sử khoa học. XII. New York: Charles Scribner's Sons. ISBN 978-0-684-10114-9.
  • “Snellius (Willebrord)”. Nieuw Nederlandsch Biografisch Woordenboek. VII.
  • O'Connor, John J.; Robertson, Edmund F., “Willebrord van Royen Snell”, Bộ lưu trữ lịch sử toán học MacTutor, Đại học St. Andrews

Liên kết ngoài sửa