Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Ngoại Bát Miếu”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
n clean up, replaced: : → : using AWB
n clean up, General fixes using AWB
Dòng 13:
'''Ngoại Bát Miếu''' có nghĩa là 8 ngôi chùa lớn, nằm ở phía Đông Bắc của [[Tị Thử Sơn Trang]] ở [[Thừa Đức]]. Các ngôi chùa này vây quanh Sơn Trang như 8 vì tinh tú vây lấy mặt trăng - biểu tượng cho sự đoàn kết và mối quan hệ hữu nghị giữa các dân tộc trong lãnh thổ Trung Hoa. Các ngôi chùa lộng lẫy có sự kết hợp giữa lối kiến trúc của người Hán và người Tây Tạng. Ngôi chùa Phật lớn và đẹp nhất trong số 8 ngôi chùa ở đây là [[Miếu Phổ Đà Thừa Chi]] (普陀宗乘之庙) - được xây dựng vào năm 1767-1771 để mừng thọ vua [[Càn Long]].
 
Phần chính của chùa Phổ Đà là những tòa kiến trúc nằm kề nhau có màu đỏ và trắng, rất giống với kiến trúc của [[Cung điện Potala]] ở [[Lhasa]], [[Tây Tạng]]. Tòa tháp lớn với những bức tường đỏ nằm ở giữa gọi là “tháp"tháp đỏ”đỏ", còn “tháp"tháp trắng”trắng" với các bức tường màu trắng nằm ở phía Tây và Đông của chùa. Có hơn 1.000 bức tượng Phật lớn nhỏ đặt trong các hốc tường của chùa và nơi đây thường tổ chức các lễ hội văn hóa chính của địa phương.
Cạnh đó có [[chùa Phổ Ninh]] (普宁寺) ở phía Bắc của Sơn Trang. Chùa được xây dựng vào năm 1775 mô phỏng theo kiến trúc của một ngôi chùa Tây Tạng kết hợp nét kiến trúc của Trung Hoa, [[Ấn Độ]]. Chùa nổi tiếng với bức tượng Quan Âm Bồ Tát ngàn tay, ngàn mắt chạm khắc bằng gỗ tùng, bách, linh sam... cao nhất thế giới (cao hơn 22 mét, nặng 110 tấn).