'''Phạm Trấn''' (chữ Hán: 范範镇, 1007 – 1088) tự Cảnh Nhân, người huyện Hoa Dương, phủ Thành Đô {{efn|Nay là [[Khu (Trung Quốc)|khu]] [[Song Lưu]], [[phó tỉnh cấp thành thị]] [[Thành Đô]], [[Tứ Xuyên]]}}, quan viên, nhà sử học [[đời Bắc Tống]] trong lịch sử Trung Quốc. Về chánh trị, ông ủng hộ [[Tư Mã Quang]], cực lực phản đối biến pháp của [[Vương An Thạch]]; về sử học, ông là người đầu tiên trong giai thoại ''Tam Phạm tu sử'' (三范範修史) – 3 nhà sử học đến từ gia tộc họ Phạm ở Hoa Dương (2 người còn lại là cha con [[Phạm Tổ Vũ]], [[Phạm Xung]]) {{efn|Phạm Tổ Vũ là cháu nội (tôn) của Phạm Hài (anh trai thứ của Phạm Trấn), tức là cháu nội họ (tòng tôn) của Phạm Trấn. Sử cũ có truyện của cả hai cha con Phạm Tổ Vũ, Phạm Xung}}.