Công Tôn Long (giản thể: 公孙龙, phồn thể: 公孫龍, bính âm: Gōngsūn Lóng; Wade-Giles:. Kung-sun Lung, khoảng 320-250 TCN),[1][2] tương truyền tên chữ là Tử Bỉnh (子秉),[3] là một triết gia thuộc trường phái Danh gia (名家) của nền triết học Trung Quốc cổ đại. Rất ít tài liệu về thân thế sự nghiệp của ông, thêm vào đó là nhiều tác phẩm của ông đã bị mất.[4] Trong tổng số 14 cuốn sách của ông chỉ còn lại 6 cuốn, trong đó có cuốn Công Tôn Long tử (公孫龍子).

Công Tôn Long
公孫龍
Tên chữTử Bỉnh
Thông tin cá nhân
Sinh
Ngày sinh
325 TCN
Nơi sinh
Triệu
Mất250 TCN
Giới tínhnam
Nghề nghiệpnhà triết học
Quốc giaTriệu
Thời kỳChiến Quốc
Tác phẩmCông Tôn Long tử

Thân thế sửa

Ông sinh năm 325 ra ở nước Triệu vào đời Chiến Quốc và được coi là khách quý của Triệu, trong đó ông có quan hệ rất thân thiết với Bình Nguyên quân.

Một số tác phẩm sửa

  • 指物论 - Chỉ vật luận
  • 通变论 - Thông biến luận
  • 坚白论 - Kiên bạch luận
  • 名实论 - Danh thực luận
  • 迹府 - Tích phủ

Xem thêm sửa

Chú thích sửa

  1. ^ Zhou, Yunzhi, "Gongsun Long"[liên kết hỏng]. Encyclopedia of China (Philosophy Edition), 1st ed.
  2. ^ Liu 2004, p. 336
  3. ^ Liệt tử. Thích văn: Long tự Tử Bỉnh, Trang tử vị Huệ tử viết, Nho, Mặc, Dương, Bỉnh tứ, dữ Phu tử vi ngũ. Bỉnh tức Long dã. Cứ thử, tắc Long đương vi Chiến Quốc thời nhân.
  4. ^ McGreal 1995, p. 31