Lỗ Mục công (chữ Hán: 魯穆公, trị vì 415 TCN-383 TCN[1]), tên thật là Cơ Hiển (姬顯), là vị vua thứ 30 của nước Lỗ - chư hầu nhà Chu trong lịch sử Trung Quốc.

Lỗ Mục công
魯穆公
Vua chư hầu Trung Quốc
Vua nước Lỗ
Trị vì415 TCN - 377 TCN
Tiền nhiệmLỗ Nguyên công
Kế nhiệmLỗ Cung công
Thông tin chung
Mất383 TCN
Trung Quốc
Hậu duệLỗ Cung công
Tên thật
Cơ Hiển (姬顯)
Thụy hiệu
Mục công (穆公)
Chính quyềnnước Lỗ
Thân phụLỗ Nguyên công

Cơ Hiển là con của Lỗ Nguyên công, vị vua thứ 29 của nước Lỗ. Năm 416 TCN, Lỗ Nguyên công qua đời, Cơ Hiển lên nối ngôi, tức là Lỗ Mục công.

Nước Lỗ từ thời Lỗ Điệu công đã nằm trong tay Tam Hoàn, vua Lỗ không còn thực quyền. Vì thế ngay sau khi lên ngôi, Lỗ Mục công đã phong bác sĩ Công Nghi Hưu làm tướng, đánh đuổi Tam Hoàn, thu hồi quyền lực về nhà vua. Quý tôn thị bỏ chạy về ấp Phí, lập ra tiểu quốc là nước Phí (費).

Năm 412 TCN, nước Tề đem quân đánh Lỗ, chiếm đất Cử và An Dương[2]. Lỗ Mục công sai Ngô Khởi làm tướng ra chống, đánh bại quân Tề.

Năm 411 TCN, Lỗ Mục công chán ghét Ngô Khởi, không còn tin dùng. Ngô Khởi bèn bỏ sang nước Ngụy. Cùng năm, quân Tề sang đánh Lỗ, tiến đến đất Thành.

Năm 408 TCN, Tề lại đánh Lỗ, chiếm vùng Thành Ấp (nay là huyện Tứ Thủy, Sơn Đông).

Năm 394 TCN, Tề và Lỗ tiếp tục nổ ra chiến tranh, nước Hàn đem quân cứu Lỗ, đẩy lui quân Tề.

Năm 390 TCN, Lỗ Mục công đánh bại quân Tề ở Bình Lục

Năm 383 TCN, Lỗ Mục công qua đời. Ông ở ngôi 33 năm. Con ông là Cơ Phấn lên nối ngôi, tức là Lỗ Cung công.

Xem thêm sửa

Tham khảo sửa

Chú thích sửa

  1. ^ Sử ký, Lỗ Chu công thế gia
  2. ^ nay thuộc đông bắc Sơn Đông