Laurent Fabius (tiếng Pháp: [lo.ʁɑ̃ fa.bjys]; sinh ngày 20 tháng 8 năm 1946) là một chính trị gia người Pháp.

Laurent Fabius
Laurent Fabius năm 2017
Chủ tịch Hội đồng Hiến pháp
Nhiệm kỳ
8 tháng 3 năm 2016 –
8 năm, 24 ngày
Tổng thốngFrançois Hollande
Tiền nhiệmJean-Louis Debré
Bộ trưởng Ngoại giao và Phát triển Quốc tế
Nhiệm kỳ
16 tháng 5 năm 2012 – 11 tháng 2 năm 2016
3 năm, 271 ngày
Thủ tướngJean-Marc Ayrault
Manuel Valls
Tiền nhiệmAlain Juppé
Kế nhiệmJean-Marc Ayrault
Thủ tướng Pháp
Nhiệm kỳ
17 tháng 7 năm 1984 – 20 tháng 3 năm 1986
1 năm, 246 ngày
Tổng thốngFrançois Mitterrand
Tiền nhiệmPierre Mauroy
Kế nhiệmJacques Chirac
Bộ trưởng Kinh tế, Tài chính và Công nghiệp
Nhiệm kỳ
28 tháng 3 năm 2000 – 7 tháng 5 năm 2002
40 ngày
Thủ tướngLionel Jospin
Tiền nhiệmChristian Sautter
Kế nhiệmFrancis Mer
Chủ tịch Quốc hội
Nhiệm kỳ
12 tháng 6 năm 1997 – 28 tháng 3 năm 2000
2 năm, 290 ngày
Tiền nhiệmPhilippe Séguin
Kế nhiệmRaymond Forni
Nhiệm kỳ
23 tháng 6 năm 1988 – 22 tháng 1 năm 1992
3 năm, 213 ngày
Tiền nhiệmJacques Chaban-Delmas
Kế nhiệmHenri Emmanuelli
Bộ trưởng Ngân khố
Nhiệm kỳ
22 tháng 5 năm 1981 – 23 tháng 3 năm 1983
1 năm, 305 ngày
Thủ tướngPierre Mauroy
Tiền nhiệmMaurice Papon
Kế nhiệmHenri Emmanuelli
Thông tin cá nhân
Sinh20 tháng 8 năm 1946 (70 tuổi)
Paris, Pháp
Đảng chính trịĐảng Xã hội
Phối ngẫuFrançoise Castro (ly hôn)
Alma materÉcole Normale Supérieure
Sciences Po
Trường Hành chính quốc gia (Pháp)

Fabius tham gia Đảng Xã hội vào năm 1974 và trở thành dân biểu vùng Seine-Maritime. Dưới thời Tổng thống François Mitterrand, ông lần lượt trở thành bộ trưởng Bộ Tài chính Pháp (1981–1983), bộ trưởng Bộ Công nghiệp và Nghiên cứu (1983–1984) rồi Thủ tướng trẻ nhất nền Đệ ngũ Cộng hòa vào tháng 6 năm 1984 ở tuổi 37[1]. Tuy nhiên, Đảng Xã hội mất đa số ghế Quốc hội sau cuộc bầu cử lập pháp năm 1986, và Fabius trở về làm dân biểu của Seine-Maritime.

Sau khi Đảng Xã hội giành chiến thắng trong cuộc bầu cử lập pháp năm 1988, ông được chọn là Chủ tịch Hạ viện Pháp[2]. Sau khi không thể giải quyết triệt để vụ bê bối quản lý y tế liên quan tới nhiễm trùng máu, Fabius được miễn trừ truy tố nhưng thanh danh ông cũng bị ảnh hưởng đáng kể. Năm 1992, ông từ chức Chủ tịch Hạ viện Pháp để trở thành Chủ tịch Đảng Xã hội, nhưng cũng nhanh chóng từ chức sau khi đảng của ông thất bại thảm hại trong cuộc bầu cử lập pháp năm 1993. Ông trở thành Chủ tịch Hạ viện vào năm 1997 sau chiến thắng tại kỳ bầu cử lập pháp và tới năm 2000, ông nhậm chức bộ trưởng Bộ Thương mại, Tài Chính và Công nghiệp của Thủ tướng Lionel Jospin. Ông không có nhiều đóng góp trong Đảng Xã hội khi chỉ là phe thiểu số nói "không" cho cuộc Trưng cầu dân ý về Hiến pháp Châu Âu 2005. Năm 2006, ông tranh cử vị trí ứng cử viên Tổng thống Pháp của Đảng Xã hội, tuy nhiên chỉ về thứ 3 sau Dominique Strauss-KahnSégolène Royal.

Sau khi François Hollande đắc cử Tổng thống Pháp vào năm 2012, ông được Thủ tướng Jean-Marc Ayrault chỉ định làm bộ trưởng Bộ Ngoại giao (2012–2014), rồi sau đó trở thành bộ trưởng Bộ Ngoại giao và Phát triển quốc tế (2014-2016) dưới thời Thủ tướng Manuel Valls. Fabius từ chức bộ trưởng vào tháng 2 năm 2016 để trở thành Chủ tịch Hội đồng Hiến pháp thay thế Jean-Louis Debré.

Tham khảo sửa

  1. ^ Raymond, Gino (2008). Historical Dictionary of France. Washington, D.C.: Rowman & Littlefield. tr. 127. ISBN 978-0-8108-5095-8.
  2. ^ “M. Laurent Fabius - Mandat clos au cours de la XIIIe législature (2007-2012)”. ASSEMBLÉE NATIONALE. Truy cập ngày 16 tháng 9 năm 2022.