Tống Tuyên công (chữ Hán: 宋宣公; trị vì: 747 TCN-729 TCN[1][2]), tên thật là Tử Lực (子力), là vị vua thứ 13 của nước Tốngchư hầu nhà Chu trong lịch sử Trung Quốc.

Tống Tuyên công
宋宣公
Vua chư hầu Trung Quốc
Vua nước Tống
Trị vì747 TCN - 729 TCN
Tiền nhiệmTống Vũ công
Kế nhiệmTống Mục công
Thông tin chung
Mất729 TCN
Trung Quốc
Hậu duệTống Thương công
Tên thật
Tử Lực (子力)
Thụy hiệu
Tuyên công (宣公)
Chính quyềnnước Tống
Thân phụTống Vũ công

Tử Lực là con của Tống Vũ công – vua thứ 12 nước Tống. Năm 748 TCN, Vũ công mất, Tử Lực lên nối ngôi, tức là Tống Tuyên công.

Tống Tuyên công sinh được thế tử Dữ Di. Năm 729 TCN, ông ốm nặng, lại quyết định nhường ngôi cho em là Tử Hòa chứ không nhường ngôi cho con.

Tống Tuyên công qua đời. Ông làm vua được 19 năm. Em ông là Tử Hòa lên nối ngôi, tức là Tống Mục công.

Xem thêm sửa

Tham khảo sửa

  • Sử ký Tư Mã Thiên, thiên:
    • Tống Vi Tử thế gia
  • Phương Thi Danh (2001), Niên biểu lịch sử Trung Quốc, Nhà xuất bản Thế giới

Chú thích sửa

  1. ^ Sử ký, Tống Vi tử thế gia
  2. ^ Phương Thi Danh, sách đã dẫn, tr 13