Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Mẹ Tổ quốc kêu gọi”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Không có tóm lược sửa đổi
Dòng 30:
Ý tưởng của một tượng đài kỷ niệm những người dân và quân nhân hy sinh vì cho chiến thắng lẫy lừng ở Stalingrad được manh nha từ ngay sau khi cuộc chiến tranh vệ quốc vĩ đại kết thúc.<ref name = "trud">http://www.trud.ru/article/13-10-2007/122162_kak_vajali_rodinu-mat.html</ref><ref name = "vnexpress"/> Ngay từ năm 1945, nhà nước Xô Viết đã một cuộc thi thiết kế tượng đài về chủ để này với quy mô trên toàn quốc. Đông đảo người dân Liên Xô thuộc mọi tầng lớp đã tích cực hưởng ứng và tham gia cuộc thi này, từ những chuyên gia về xây dựng, những kiến trúc sư, kỹ sư công trình cho tới cả những người có ngành nghề không liên quan gì đến xây dựng hay điêu khắc. Một phần những bản vẽ được gởi cho [[Học viện Nghệ thuật tạo hình]], một phần gửi cho [[Ủy ban Quốc phòng Nhà nước]], một phần khác được gửi ngay cho lãnh tụ [[Stalin|I. V. Stalin]]. Cuối cùng, sau một thập niên tổng kết và đánh giá các thiết kế, chính phủ Liên Xô đã quyết định chọn bản vẽ của nhà điêu khắc [[Yevgeniy Viktorovich Vuchetich|Ye. V. Vuchetich]] làm hình mẫu xây dựng tượng đài. Ye. V. Vuchetich là một trong những nhân vật danh tiếng trong ngành điêu khắc và xây dựng của Liên Xô, từng 5 lần đạt [[Giải thưởng Stalin]] (1946, 1947, 1948, 1949, 1950) và là tác giả của công trình tượng đài tại [[công viên Treptow]] ở [[Berlin]] vốn nhận được những đánh giá tích cực của giới phê bình.<ref name = "trud"/> Công tác chỉ đạo việc xây dựng và kết cấu của tượng đài là kỹ sư công trình [[Nikolay Vasiliyevich Nikitin|N. V. Nikitin]], người cũng từng đạt Giải thưởng Stalin vào năm 1951 cho việc thiết kế xây dựng lại các khu [[nhà máy]] bằng [[đá nguyên khối]]<ref>http://www.vtobolsk.ru/nikitin.shtml</ref><ref>http://tobolsk.info/istoriya-tobolska/lyudi/11734-arxitektor-nikolaj-vasilevich-nikitin</ref> và là tác giả của [[tháp truyền hình Ostankino]] tại thủ đô Moskva<ref name = "vnexpress"/>, công trình cao nhất thế giới trong giai đoạn 1967-76 và là công trình cao nhất châu Âu hiện nay.
 
Ngày 23 tháng 1 năm 1958, [[Hội đồng Bộ trưởng Liên Xô]] chính thức ra quyết định khởi công khu phức hợp tượng đài Mamayev và đến tháng 5 năm 1959 việc xây dựng được tiến hành. NgàyQuá trình xây dựng bức tượng tương đối kéo dài và gặp rất nhiều khó khăn về cấu trúc, độ bền vững, công nghệ, về chi phí công trình cũng như tham vọng quá lớn của một số cấp lãnh đạo tối cao<ref name = "rusfront">http://russian-front.com/2009/06/09/the-motherlandfalls/</ref>. Tuy nhiên, vượt qua tất cả những khó khăn đó, ngày 15 tháng 10 năm 1967, khu tượng đài chính thức được khánh thành sau 22 năm ấp ủ và thai nghén.<ref name = "vnexpress"/>, và kết quả của tất cả những công sức đó thật sự là ấn tượng<ref name = "rusfront"/>. Tại thời điểm khánh thành, nó là tượng đài lớn nhất trên thế giới và kỷ lục này được giữ cho đến năm 1989 khi tượng Đại Quan Âm ở công viên [[Kita no Miyako]] được hoàn tất. Hiện nay tượng đài đứng thứ 11 trong danh sách này<ref>http://www.infozoom.ru/2008/07/09/samye-vysokie-statui-v-mire.html</ref>.
 
Việc trùng tu tượng đài Mẹ Tổ quốc diễn ra hai lần vào năm 1972 và 1986.
Dòng 36:
==Mô tả==
[[Hình:Height comparison of notable statues 01.jpg|thumb|right|200px|So sánh về kích thước một số tượng đài nổi tiếng. Từ trái sang: tượng [[Trung Nguyên Đại Phật]], tượng [[tượng Nữ thần Tự do|Nữ thần Tự do]], tượng [[Mẹ Tổ quốc kêu gọi]], tượng [[Tượng Chúa Kitô Cứu Thế (Rio de Janeiro)|Chúa Cứu thế ở Rio de Janeiro]] và tượng [[David (Michelangelo)|David]] của Michelangelo.]]
Bức tượng khắc họa hình ảnh một [[mẹ Tổ quốc|người mẹ]] đang bước lên phía trước, tay phải giương cao thanh [[kiếm]], mặt ngoảnh ra sau kêu gọi những người dân của đất nước Liên Xô hãy tiến lên đánh đuổi giặc thù. Chiều cao tổng cộng của tượng đài là 85 mét với phần thanh kiếm cao 33 mét và phần thân người mẹ cao 52 mét. Tượng Mẹ Tổ quốc được đặt trên một bệ nhỏ cao 2 mét, chiếc bệ nhỏ này lại nằm trên một bệ lớn hơn cao 16 mét được chôn chìm trong lòng đất. Bức tượng không được "dán" vào bệ mà nó đứng vững chỉ nhờ vào trọng lượng lớn cùng [[ma sát]] giữa tượng với thân bệ. Khối lượng của bức tượng lên đến khoảng 8.000 tấn. Từ chân đồi lên bức tượng, người tham quan phải đi 200 bậc thang tượng trưng cho 200 ngày chiến đấu bảo vệ và giải phóng thành phố Stalingrad.<ref name="BBC">http://news.bbc.co.uk/1/hi/world/europe/8040471.stm BBC News (2009)</ref><ref name = "volga"/><ref name = "vnexpress"/>
 
Để xây dựng bức tượng (không tính phần bệ), người ta đã phải huy động đến 5.500 tấn bê tông cùng 2.400 tấn vật liệu kim loại. Độ dày của lớp bê tông bao ngoài tượng chỉ chừng 25-30 cm. Trong lòng bức tượng là một kết cấu gồm nhiều ô trống, buồng trống và phòng, giống như một tòa nhà. Độ bền của cấu trúc này được duy trì bởi 99 dây thép kéo căng.
 
Thanh kiếm trên tay phải của bức tượng ban đầu có cân nặng 14 tấn và được làm từ [[thép không rỉ]] và [[titan]]. Tuy nhiên khối lượng quá lớn cùng với tác động mạnh của gió (gây ra bởi kích thước lớn của nó) đã gây ảnh hưởng tiêu cực đến độ bền vững của toàn bức tượng. Đồng thời, sự biến dạng trong cấu trúc của thanh kiếm gây ra bởi sự dịch chuyển của các tấm titan cũng tạo ra nhiều âm thanh khó nghe cho người xung quanh. Vì vậy, trong lần trùng tu năm 1972, một thanh kiếm mới làm bằng thép flo hóa đã được đặt vào thay thế cho thanh kiếm cũ. ĐỉnhLưỡi của thanh kiếm mới cũng được khoancó nhiều lỗ để làm giảm áp lực của gió. Trong lần trùng tu năm 1986, thành phần [[bê tông cốt thép]] của tượng đã được gia cố thêm theo kiến nghị của nhóm chuyên gia thuộc [[Viện nghiên cứu khoa học về bê tông và bê tông cốt thép]] đứng đầu bởi [[Roman Leonidovich Serykh|R. L. Serykh]]<ref>http://www.glavagosudarstva.ru/index.php?option=com_content&view=article&id=245:-q-q-&catid=40:2010-02-13-17-58-39&Itemid=111</ref>.
 
===Hình tượng nguyên mẫu của tượng đài===