Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Trương Sĩ Thành”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Dòng 78:
 
==Thất bại nhanh chóng==
Tháng 2 năm thứ 25 (1365), Chu Nguyên Chương trừ xong chánhchính quyền Trần Hán của Trần Hữu Lượng, nhắm đến khu vực Giang Nam của Sĩ Thành. Tháng 10, Nguyên Chương phái [[Từ Đạt]] lãnh binh chinh thảo, tiến hành sách lược “''trước lấy các quận, huyện Thông, Thái, cắt vây cánh Sĩ Thành, sau đó đánh lấy Chiết Tây''”. Chưa đến nửa năm, toàn bộ vùng đất phía bắc [[Trường Giang]] của ông đã thuộc về Nguyên Chương.
 
Tháng 5 năm thứ 26 (1366), Chu Nguyên Chương ban bố “Bình Chu hịch”, liệt kê 8 tội trạng của Sĩ Thành. Tháng 8, [[Từ Đạt]], [[Thường Ngộ Xuân]] tiến quân, không đầy 3 tháng đánh chiếm [[Hồ Châu]], [[Hàng Châu]], [[Thiệu Hưng]]. Quân đội của Nguyên Chương kéo đến dưới thành Bình Giang, tiến hành thế trận bao vây.
Dòng 84:
Chu Nguyên Chương nghe theo ý kiến của Diệp Đoái, đắp lũy dài để vây khốn, dựng tháp quan sát động tĩnh trong thành, trên tháp lại có hảo pháo, đêm ngày bắn phá. Sĩ Thành liều chết chống lại, nhiều lần đột vây thất bại, đến khi lương – đạn đều hết, cả yên ngựa cũng đem ra nấu, phải dỡ chùa miếu lấy gạch đá thay tên đạn, nhưng trăm họ đồng lòng cố thủ với ông.
 
Trải qua 10 tháng, trong thì kiệt quệ, ngoài thì không có viện quân, thành vỡ, Sĩ Thành tự sát không chết, bị bắt sống. Vợ là Lưu thị ôm 2 con trai, chất củi dưới lầu mà tự thiêu. Chu Nguyên Chương khuyên hàng không được, giải ông về phủ Ứng Thiên <ref>Nay là [[Nam Kinh]]</ref>, lại sai [[Lý Thiện Trường]] đến khuyên hàng. Sĩ Thành tiếp tục cự tuyệt, trong đêm treo cổ tự sát.
 
Trương Sĩ Thành tự khi khởi sự đến khi tự sát, cả thảy được 14 năm.