Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Hữu Ngu”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
nKhông có tóm lược sửa đổi
Không có tóm lược sửa đổi
Dòng 2:
'''Hữu Ngu''' ([[chữ Hán]]: 有虞) là tên một bộ lạc tồn tại từ đời [[Đường Nghiêu]] đến hết đời [[nhà Thương]] trong [[lịch sử Trung Quốc]], ngày nay thuộc địa phận [[huyện (Trung Quốc)|huyện]] [[Vĩnh Tế, Vận Thành|Vĩnh Tế]], [[tỉnh (Trung Quốc)|tỉnh]] [[Sơn Tây (Trung Quốc)|Sơn Tây]].
 
Vua đầu tiên của bộ lạc này là Diêu Trọng Hoa - hậu duệ 6 đời đế [[Chuyên Húc]] - ông nổi tiếng là người hiếu thuận đến trời đất còn phải cảm động nên được vua Nghiêu trọng vọng phong thưởng cho đất Ngu, sau này vua [[Nghiêu]] già yếu nhường ngôi cho nên sử gọi ông là Ngu Thuấn. Sách [[Nhị thập tứ hiếu]] của [[Quách Cư Nghiệp]] đời [[nhà Nguyên]] có kể lại câu chuyện về vua Thuấn như sau: cha của Thuấn là một người rất hồ đồ nên thiên hạ gọi ông ta là [[Cổ Tẩu]] có nghĩa là ông già mù, mẹ đẻ Thuấn là [[Ốc Đăng]] chết sớm còn mẹ kế là người rất độc ác. Mẹ kế sinh được 1 người em trai tên là [[Diêu Tượng]] và 1 gái là [[Hệ]], Tượng tính tình kêu ngạo nhưng lại được Cổ Tẩu cưng chiều và có phần hắt hủi ngược đãi Thuấn. Tuy nhiên Thuấn vẫn đối đãi với cha và mẹ kế cùng em khác mẹ rất tốt nên được ca ngợi là người có đức hạnh, Cổ Tẩu nghe lời dèm của vợ kế muốn trừ khử Thuấn bèn sai Thuấn đi cày ở Lịch Sơn. vùng núi này nổi tiếng có nhiều thú dữ chuyên ăn thịt người, khi Thuấn đến đó thì các loại [[voi]], [[hổ]], [[sư tử]], [[gấu]] đều thi nhau cày bừa hộ Thuấn. Ngoài ra còn có các loại chim muông cũng xà xuống nhổ cỏ làm bờ cho Thuấn, Cổ Tẩu lại sai Thuấn đi đánh cá ở hồ Lôi Trạch - nơi này thường có sóng to gió lớn và nhiều loại thủy quái như: [[cá sấu]], [[thuồng tuồngluồng]]. Khi Thuấn đến nơi thì sóng yên gió lặng, các loại thủy quái còn bắt cá đem đến thả lên tận thuyền cho Thuấn.
 
Bấy giờ vua Nghiêu nghe dân chúng đồn đại muốn thử thách Thuấn nên mang 2 con gái của mình là Nga Hoàng và Nữ Anh đến gả cho rồi xây dựng cho cả kho lương thực và cấp rất nhiều bò dê gia súc gia cầm, mẹ kế và em tham lam tìm cách ám hại Thuấn để chiếm số tài sản trên. Lần đó Cổ Tẩu bảo Thuấn lên sửa chữa mái nhà kho, khi Thuấn vừa leo đến nơi thì [[Tượng (nhân vật truyền thuyết)|Tượng]] ở dưới lập tức phóng hỏa còn Cổ Tẩu đem thang cất đi. Thuấn bình tĩnh lấy hai chiếc mũ lớn che nắng đang đội trên đầu dùng hai tay cầm mũ vẫy nhảy xuống như chim hạ cánh nên không hề hấn gì, Cổ Tẩu thấy vậy liền sai Thuấn đi đào [[giếng]]. Khi Thuấn đã ở sâu dưới lòng đất thì hai cha con trên miệng giếng khuân đất đá hất xuống định đè chết Thuấn, không ngờ Thuấn đã nhanh trí đào sẵn 1 cái ngách rồi chui vào đó. Tiếp sau Thuấn đào thông lên mặt đất ngoi lên mà đi về nhà, về đến nơi Thuấn thấy cha con Tượng đang đắc ý tưởng đã chiếm được tài sản đang hân hoan phấn khởi. Thấy Thuấn bước vào hai cha con giật mình xin lỗi và từ đó không dám hại Thuấn nữa, sau đó Thuấn vẫn đối đãi với 3 người họ như lúc ban đầu.