Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Nguyễn Hoàng”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Dòng 2:
 
== Trấn thủ Thuận Hoá ==
Dưới triều [[nhà Lê trung hưng]], ông là một tướng tài lập nhiều công lớn, được vua Lê phong tước Thái úy Đoan Quốc Công. Năm [[1545]], cha ông là [[Nguyễn Kim]] bị [[Dương Chấp Nhất]] đầu độc, quyền lực trong triều rơi vào tay anh rể ông là [[Trịnh Kiểm]], anh cả là [[Nguyễn Uông]] bị [[Trịnh Kiểm]] giết, do lo sợ bị anh rể lúc đó đang kiểm soát binh quyền của nhà Hậu Lê sát hại và nghe lời khuyên của Trạng Trình [[Nguyễn Bỉnh Khiêm]], ông xin vào trấn thủ ở [[Thuận Hoá]] (là khu vực từ [[Quảng Trị]] đến [[Thừa Thiên-Huế]] ngày nay).
 
Trịnh Kiểm thấy Thuận Hóa là nơi xa xôi, đất đai cằn cỗi nên cho Nguyễn Hoàng vào trấn thủ. Năm [[1558]], Nguyễn Hoàng cùng gia quyến và một số người dân [[Thanh Hóa|Thanh]] - [[Nghệ An|Nghệ]] đi vào Nam. Nhiều tướng như [[Nguyễn Ư Dĩ]], [[Mạc Cảnh Huống]] mến mộ ông nên cũng đi theo. Thủ phủ ban đầu là xã Ái Tử, huyện Đăng Xương (nay thuộc huyện [[Triệu Phong]]) tỉnh Quảng Trị.
 
Năm [[1569]], Nguyễn Hoàng ra Thanh Hóa yết kiến [[Lê Anh Tông]], nô[jnộp quân lương giúp Nam triều đánh nhà Mạc, rồi đến phủ thái[[Tể tướng|Thái]] lạy mừng [[Trịnh Kiểm]]. Trịnh Kiểm hài lòng, phong cho ông trấn thủ luôn đất Quảng Nam. Sau đó Nguyễn Hoàng dời dinh về làng Trà Bát (cũng thuộc huyện Đăng Xương).
 
Năm [[1572]], tướng Mạc là Lập Bạo đem quân đánh Thuận Hóa. Nguyễn Hoàng dùng mĩ nhân kế đánh lui quân Mạc.
 
Năm [[1593]], ông đưa quân ra [[Đàng Ngoài|Bắc Hà]] giúp [[Trịnh Tùng]] đánh dẹp họ Mạc trong 8 năm trời rồi bị họ Trịnh lưu giữ lại do lo sợ sự cát cứ và thế lực lớn mạnh của ông. Vua Lê phong ông là Thái úy Đoan Quốc công. Năm [[1599]], Nguyễn Hoàng nhân viẹcviệc [[Phan Ngạn]], [[Bùi Văn Khuê]] và [[Ngô Đình Nga]] nổi loạn xin Trịnh Tùng cho mình đánh dẹp, đẻđể người con thứ năm là Hải và cháu là Hắc làm con tin, lại gả con gái là Ngọc Tú cho [[Trịnh Tráng]], con Trịnh Tùng, sau đó kéo quân về Thuận Hoá. Từ đó, ông lo phát triển cơ sở, mở mang bờ cõi, phòng bị quân Trịnh vào đánh phá.
 
Năm [[1600]] ông dời dinh sang phía đông Ái Tử, gọi là Dinh Cát. Năm [[1601]], vốn là một người Phật tử , ông cho xây [[chùa Thiên Mụ]] như một cột mốc cho lịch sử của Đàng Trong.