Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Vũ Quần Phương”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Trang mới: “Nhà thơ Vũ Quần Phương Tên thật là Vũ Ngọc Chúc (Bút danh khác: Ngọc Vũ, Phương Viết) Sinh năm 1940 tại Hải Hậu, Nam Định. Ông …”
 
Không có tóm lược sửa đổi
Dòng 1:
==Tiểu Sử==
Nhà thơ Vũ Quần Phương
TênNhà thơ Vũ Quần Phương tên thật là Vũ Ngọc Chúc.Bút danh khác: Ngọc Vũ, Phương Viết.
<br/>Ông sinh năm 1940 tại Hải Hậu, Nam Định.
(Bút danh khác: Ngọc Vũ, Phương Viết)
==Sự nghiệp==
Sinh năm 1940 tại Hải Hậu, Nam Định.
Ông là bác sĩ y khoa đồng thời là nhà thơ, nhà phê bình văn học.
<br/>Nguyên Trưởng ban biên tập văn học (NXB Văn học).
<br/>Nguyên Chủ tịch Hội văn nghệ Hà Nội, Tổng biên tập báo Người Hà Nội.
<br/>Nguyên Chủ tịch Hội đồng thơ Hội Nhà Văn Việt Nam, Phó Tổng biên tập tạp chí Văn chương Việt Nam bằng tiếng Pháp.
<br/>Đại biểu Quốc hội khóa IX
<br/>Ngoài làm thơ và viết phê bình văn học, ông còn dịch thơ đăng trên các sách, báo và tạp chí văn học.
<br/>Ông được nhận giải thưởng Nhà nước về văn học nghệ thuật năm 2007.
<br/> Các tác phẩm:
 
<br/>- Cỏ mùa xuân (1966)
Tác phẩm:
<br/>- CỏHoa mùatrong xuâncây (19661977)
<br/>- Những điều cùng đến (1983)
- Hoa trong cây (1977)
<br/>- Vầng trăng trong xe bò (1988)
- Những điều cùng đến (1983)
<br/>- Vết thời gian (1996)
- Vầng trăng trong xe bò (1988)
<br/>- Quên chữ... quên câu (2000)
- Vết thời gian (1996)
<br/>- Giấy mênh mông trắng (2003)
- Quên chữ... quên câu (2000)
<br/>- Chỗ ấy sóng... (2008)
- Giấy mênh mông trắng (2003)
- Chỗ ấy sóng... (2008)
Một số thi phẩm:
Áo đỏ
Áo đỏ em đi giữa phố đông
Cây xanh như cũng ánh theo hồng.
Em đi lửa cháy trong bao mắt
Anh đứng thành tro em biết không?
Vô tri
Hút đất để nuôi mình
Rồi toả bóng cho đất đai êm mát
Rễ âm thầm nuôi đất thôi khô khát
Lá lìa cành cũng cho đất phì nhiêu
 
Quả cho người và hoa thơm cho gió
Nước trôi đi, đá mòn, núi lở
Cây vẫn nguyên lặng lẽ đứng bên trời
 
Cây vô giác vô tri
Ai biết
Người bên cây học lẽ làm người
 
Sáng 31-12-2004
Đợi
Anh đứng trên cầu đợi em
Dưới chân cầu nước chảy ngày đêm
Ngày xưa đã chảy, sau còn chảy
Nước chảy bên lòng, anh đợi em
 
Anh đứng trên cầu nắng hạ
Nắng soi bên ấy lại bên này
Đợi em. Em đến? Em không đến?
Nắng tắt, còn anh đứng mãi đây!
 
Anh đứng trên cầu đợi em
Đứng một ngày đất lạ thành quen
Đứng một đời đất quen thành lạ
Nước chảy... kìa em, anh đợi em.
Thương Cuội
Trung thu trăng sáng khắp trời
Cuội ơi, sao Cuội phải ngồi gốc đa
Đêm khuya mình Cuội trông nhà
Trời im như cánh đồng xa vắng người
Đâu ai cắt cỏ trên trời?
Đâu ai cưỡi ngựa đi mời quan viên?
 
Trung thu nào bánh nào đèn
Chúng em phá cỗ trăng chen với người
Ngẩng lên thương Cuội góc trời
Đêm trung thu lặng lẽ ngồi giữ trăng!
 
1985
 
Tranh tết dân gian
Chuột thổi kèn, chuột làm chú rể
Cô dâu ngồi kiệu, thẹn thò ghê
Có cả chú mèo nhưng chẳng sợ
Khi đã mùa xuân ở bốn bề
Này trái dừa cao, anh trèo em đỡ
Vạt váy, ô hay dám hứng trời
Khuôn ngực để trần – mùa xuân mà lị
Thầy đồ cóc nhỉ, thầy đồ cóc ơi!
Thầy dậy những gì? Chi hồ giả dã
Học trò nghiêng ngả khổ quá mùa xuân
Nước chảy ngoài sông, cánh đồng mát thế
Mà mặt thầy cau, mà thước thầy cầm.
Đã tưởng ngày xuân vui làng, vui xóm
Ai có hay đâu khổ một thân chàng
Thế đấy, một tình hai khối bự
khối thì trợn mắt khối phồng mang
Ơi cái đời xuân tràn trề sức lực
Đời tươi như gấc, đời đỏ như son
Nét bút dám cười ngay nơi muốn khóc
Trong giấy xơ thô nhấp nháy hồn
Gà lợn ngựa voi con xanh con đỏ
Trăng lặn trăng lên khi tỏ khi mờ
Nào tất cả vào đây cả mây cả gió
Em gõ nhịp sênh tiền anh hát í ơ.
Xôn xao xuân tới
Tháng chạp như gốc cây khô
Tháng giêng lá lộc xanh nhô giữa trời
Người đi ríu rít phố người
Pháo như con trẻ reo rồi ại im
 
Có gì lay động trong tim
Rẽ đôi mái tóc mà tìm tuổi thơ
Lòng như sóng giữa hai bờ
Xôn xao xuân trước bây giờ lại xuân
 
Vẫn là mưa bụi lâm thâm
Mơ mơ nắng nhạt, lâng lang ánh ngày.
vẫn là đồng ruộng trời mây
Con sông chảy, bãi sông đày phù sa.
 
Người thì cũng vẫn người ta
Chanh chua, muối mặn vẫn là thế thôi
Mà đi bao quãng đường rồi
Vẫn khao khát những đoạn đời chưa đi.
 
Mùa xuân quen tự ngày xưa
Sớm nay bỗng hiểu mình chưa biết gì
Cây đang xuân, lá đang thì
Lòng như trang giấy, viết gì hỡi em.
Những cánh diều không bay
Những cánh diều vướng trên dây điện
Giấc mơ bay dừng lại nửa chừng
Mùa đang gió, trời đang rộng thế!
 
Những chú nhỏ đòi gì cũng được
Lần đầu tiên bất lực đứng nhìn lên
Đôi tay non như lá im lìm
 
Những chú nhỏ thở dài, vĩnh biệt
Giấc mơ bay treo ở lưng trời
Giấc mơ khóc cùng mưa tháng chín:
 
- Những chú nhỏ kia đã lớn rồi!