Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Patrick White”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
TuHan-Bot (thảo luận | đóng góp)
n Robot: Sửa đổi hướng
Dòng 7:
| pseudonym =
| birth_date = {{Birth date|1912|5|28|df=yes}}
| birth_place = [[Knightsbridge]], [[Luân Đôn|London]], [[Vương quốc Liên hiệp Anh và Bắc Ireland|United Kingdom]]
| death_date = {{Death date and age|1990|9|30|1912|5|28|df=yes}}
| death_place =
Dòng 21:
 
== Tiểu sử ==
Patrick White xuất thân trong một gia đình điền chủ giàu có ở [[Sydney]] (Úc). Thời niên thiếu ông là người bệnh tật, ốm yếu, không được đi học, mãi đến năm 13 tuổi mới được gửi sang học ở [[Cheltenham]] ([[Anh]]). Trước khi vào đại học P. White xin cha mẹ về quê chăn bò hai năm và bắt đầu sáng tác, sau đó trở lại Anh. Ông tốt nghiệp [[Đại học Cambridge]] năm 1935, sau đó đi du lịch ở nhiều nước châu Âu, nghiên cứu văn học và ngôn ngữ [[Anh]], [[Pháp]], [[Đức]]. Trong [[Chiến tranh thế giới thứ hai|Thế chiến II]], ông gia nhập không lực Hoàng gia Anh. Sau chiến tranh ông về sống và làm việc tại một trang trại ở ngoại ô [[Sydney]]. Mặc dù có một thời gian học và làm việc tại [[Luân Đôn|London]] nhưng dấu ấn tính cách con người Úc in đậm trong các tác phẩm của ông.
 
Ấn phẩm thơ đầu tay ''Mười ba bài thơ'' của P. White viết trước năm 1930, năm 1935 ông in tập thơ ''Người cày ruộng và những bài thơ khác'' và viết một số vở kịch nhưng không được xuất bản; năm 1939 ông in tiểu thuyết đầu tay ''Thung lũng hạnh phúc'' và sang [[Hoa Kỳ|Mỹ]] sống. Năm 1955 P. White mới thực sự nổi tiếng với tiểu thuyết ''Cây người''. Nhân vật trong tác phẩm này (chủ yếu là phụ nữ) là những con người đam mê mãnh liệt và có khát vọng bằng sức mạnh ý chí chế ngự số phận bất công. Tiểu thuyết ''Voss'' (1957) được đánh giá là tác phẩm hay nhất của P. White, thông qua cái chết của một nhà thám hiểm nói về cuộc vật lộn giữa lòng kiêu hãnh và sự nhẫn nhục của con người. Nhiều tác phẩm của P. White mang tính chất anh hùng ca, sử dụng lối viết rất truyền thống nhưng phong phú về ẩn dụ.
 
P. White là người Úc đầu tiên được trao [[giải Nobel Văn học]] vì những tác phẩm có nghệ thuật phân tích tâm lý sâu sắc và bút pháp sử thi, nhờ đó đã mở ra một châu lục văn chương mới. Vốn thích cuộc sống lặng lẽ tránh mọi ồn ào phô trương, ông không đến dự lễ trao giải mà nhờ bạn là họa sĩ [[S. Nolan]] nhận thay. Tác phẩm cuối cùng của ông là một cuốn tiểu thuyết có tựa đề ''Nhớ về nhiều trong một'' (1986). Ông mất ở [[Sydney]] năm 1990.