Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Trương Ngao”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Dòng 14:
 
== Phò mã nhà Hán ==
Hạng Vũ cầm đầu chư hầu diệt Tần, phong cho [[Trương Nhĩ]] làm Thường Sơn vương (206 TCN). Trần Dư bất mãn với Hạng Vũ và Trương Nhĩ bèn mượn quân Tề vương [[Điền Vinh]] đánh Trương Nhĩ. Trương Nhĩ chạy sang hàng Hán vương [[Lưu Bang]] – lúc đó đã lấy được Tam Tần. Trương Ngao theo cha về Hán, được gả cho công chúa [[Lỗ Nguyên]], chị của thái tử [[Lưu Doanh]].
 
Năm [[202 TCN]], Lưu Bang diệt Sở làm hoàng đế. Trương Nhĩ qua đời, Trương Ngao lên làm Triệu vương. Lưu phu nhân trở thành hoàng hậu nước Triệu.
 
Năm [[200 TCN]], Lưu Bang từ Bành Thành đi qua nước Triệu. Triệu Vương Ngao rất cung kính đón tiếp, theo lễ của hàng con rể. Hán Cao Tổ ngồi xổm mắng nhiếc, hết sức ngạo mạn khinh thường. Tướng quốc nước Triệu là Quán Cao, Triệu Ngọ, hơn sáu mươi người là khách của Trương Nhĩ, vốn bình sinh là người chuộng khí tiết nên rất bất bình thay cho Trương Ngao. Họ bèn nói riêng với ông:
:''Những kẻ hào kiệt trong thiên hạ đều cùng nổi lên, ai có tài thì được lập trước, nay nhà vua thờ hoàng đế rất cung kính mà hoàng đế lại rất vô lễ, chúng tôi xin vì nhà vua mà giết hoàng đế!''
 
Nhưng Trương Ngao không đồng tình, không cho thủ hạ động thủ. Quán Cao và Triệu Ngọ quyết định tự mình thực hiện ý định sát hại Lưu Bang mà không cho Trương Ngao biết<ref name="truongnhi">Sử ký, Trương Nhĩ, Trần Dư liệt truyện</ref>.
 
Năm [[199 TCN]], Hán Cao Tổ đi từ Đông Viên về, ghé qua nước Triệu. Quán Cao biết tin bèn sai người ở huyện Bách Nhân, nấp trong tường nhà xí muốn để rình giết. Hán Cao Tổ đi qua muốn nghỉ lại, nhưng khi hỏi tên địa phương biết đó là huyện Bách Nhân, chột dạ cho rằng “Bách Nhân tức là bị người ta bức bách”, nên không ở lại mà đi ngay<ref name="truongnhi">Sử ký, Trương Nhĩ, Trần Dư liệt truyện</ref><ref name="caoto">Sử ký, Cao Tổ bản kỷ</ref>.
 
Sang năm [[198 TCN]], một nhà có thù oán với Quán Cao biết mưu ấy bèn tâu lên Hán Cao Tổ. Vua Hán bèn ra lệnh bắt giữ Triệu Vương Ngao, Quán Cao và các thủ hạ. Hơn mười người đều tự đâm cổ chết. Khi bị tra khảo, Quán Cao khai rằng: việc đó do một mình làm, không liên quan đến Trương Ngao<ref name="truongnhi">Sử ký, Trương Nhĩ, Trần Dư liệt truyện</ref>.
:Chỉ một mình tôi làm điều đó, Triệu vương thực không biết gì.
 
Dù bị hình phạt nặng như quất mấy nghìn roi, nung sắt dùi vào thịt, thân hình Quán Cao không có chỗ nào lành, nhưng Quán Cao vẫn không nói khác. [[hậuHậu]] cũng vì Trương Ngao là con rể nên nói với [[Lưu Bang]] rằng Trương Ngao không có ý định mưu sát vua Hán.
 
Lưu Bang còn nghi ngờ, sai Tiết Công cầm cờ tiết đến điều tra Quán Cao. Quán Cao vẫn khẳng định Trương Ngao vô tội. Hán Cao Tổ bèn tha Trương Ngao và khen Quán Cao là người hiền, rồi lệnh thả Quán Cao, nhưng Quán Cao cho rằng mình đã có ý đồ sát hại hoàng đế là bất trung nên tự vẫn.
 
Trương Ngao sau khi được ra, bị truất ngôi Triệu vương. Lưu Bang phong con thứ là [[Lưu Như Ý]] làm Triệu vương. Trương Ngao nhờ lấy Lỗ Nguyên nên được phong làm Tuyên Bình Hầu. Hán Cao Tổ khen những người khách theo Trương Ngao vào Quan Trung là những người hiền, nên đều cho làm tướng quốc của chư hầu, hay quan thú ở các quận.
 
Năm [[184 TCN]], Trương Ngao qua đời, không rõ ông bao nhiêu tuổi.
 
==Gia quyến ==