Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Thác Bạt Nghi”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Addbot (thảo luận | đóng góp)
n Bot: Di chuyển 1 liên kết ngôn ngữ đến Wikidata tại d:q6795550 Addbot
TuHan-Bot (thảo luận | đóng góp)
n Robot: Sửa đổi hướng
Dòng 1:
'''Thác Bạt Nghi''' ({{zh|t=拓跋儀|s=拓跋仪}}, ? – 409), tướng lĩnh, hoàng thân, khai quốc công thần [[bắc Ngụy|nhà Bắc Ngụy]].
 
==Xuất thân==
Ông nội là [[Thác Bạt Thập Dực Kiền]], ông vua của cuối cùng của [[Đại (nước)|nước Đại]] thời [[Ngũ Hồ thập lục quốc|Thập Lục Quốc]]. Cha là Tần Minh vương [[Thác Bạt Hàn|Hàn]], con trai thứ 3 của Thập Dực Kiền. Ông là anh trai của [[Thác Bạt Liệt]], [[Thác Bạt Cô]], là em họ và em cùng mẹ của Bắc Ngụy Đạo Vũ đế [[Bắc Ngụy Đạo Vũ Đế|Thác Bạt Khuê]].
 
Thác Bạt Nghi mình dài 7 thước 5 tấc, mặt mũi rất lớn, mày râu đẹp đẽ, có mưu lược, từ nhỏ đã rành việc múa kiếm.
Dòng 28:
Khuê triệu Nghi về triều làm Thừa tướng để phụ chính. Ông lại theo Khuê chinh thảo dân tộc [[Cao Xa]]. Nghi đi đường riêng phá được biệt bộ của họ. Ông lại theo quân thảo phạt Diêu Bình, có công, được ban lụa, vải, bông (vải), bò, ngựa, dê…
 
[[Bắc Ngụy Thái Vũ Đế|Thác Bạt Đảo]] ra đời, Khuê rất vui, trong đêm triệu Nghi vào cung, hỏi: “Khanh nửa đêm được gọi vào cung, không thấy lạ và sợ hay sao?” Ông đáp: “Thần lấy lòng thành phụng sự bệ hạ, bệ hạ sáng suốt, thần cũng an lòng. Chợt nhận chiếu đêm, lạ thì có, sợ thì không!” Khuê nói Đảo mới ra đời, Nghi vái lạy rồi ca múa chúc mừng, sau đó đối ẩm đến khi trời sáng. Sau khi triệu quần thần vào, ban cho ông Ngự mã, Ngự đái (đai lưng), các thứ gấm lụa…
 
Người Thượng Cốc là Hầu Ngập, Trương Duyện, người Đại quận là Hứa Khiêm bấy giờ rất có tiếng tăm, học rộng biết nhiều. Buổi đầu đến Bắc Ngụy, nghe nói Nghi lấy lễ đãi hiền sĩ, đầu tiên đến xin bái phỏng. Nghi lấy lễ tiếp đãi, bàn việc đương thời, tay vẽ sông núi, phân biệt thành ấp, những chỗ được mất nguy hiểm, nhanh chóng đề cập đến. Bọn Hứa Khiêm thán phục, nói với nhau rằng: “Bình Nguyên công có đại tài thao lược hơn đời, đáng để bọn ta đi theo.” Khuê thấy Nghi rất có tiếng tăm, càng trọng đãi ông, khi ấy thường ghé thăm phủ đệ, đối xử với ông theo lễ người nhà.