Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Đế quốc Nikaia”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
n →‎Mở rộng: tên bài chính, replaced: Sicily → Sicilia using AWB
TRMC (thảo luận | đóng góp)
n clean up using AWB
Dòng 42:
[[Đế chế Latinh]], được thành lập bởi quân Thập Tự ở Constantinopolis, chỉ kiểm soát một phần nhỏ bé lãnh thổ cũ của Đông La Mã. Theo gương Nicaea, các hoàng thân Đông La Mã đã giương cờ nổi lên ở [[Lãnh địa Bá vương Epirus|Epirus]] và [[Đế quốc Trebizond|Trebizond]], mặc dù Trebizond đã tách ra như là một nhà nước độc lập chỉ một vài tuần trước khi Constantinopolis thất thủ. Song chính Nicaea lại là lãnh thổ gần nhất với Đế chế La Tinh và nằm ở vị trí tốt nhất để cố gắng khôi phục lại đế chế Đông La Mã.
 
Các chiến dịch của Theodore Lascaris không phải là ngay lập tức thành công, chẳng hạn như ông đã bị đánh bại tại Poemanenum và Prusa ([[Bursa, Thổ Nhĩ Kỳ|Bursa]]) vào năm 1204, nhưng ông cũng giành lại nhiều vùng đất phía tây bắc [[Anatolia]] sau khi Hoàng đế Latinh [[Baldwin I của ConstantinopleConstantinopolis|Baldwin I]] phải đưa quân lên phía bắc để đối phó với các cuộc xâm lược từ Sa hoàng [[Kaloyan của Bulgaria]]. Theodore cũng đánh bại một quân đội từ Trebizond, cũng như từ các đối thủ khác nhỏ hơn, khẳng định quyền lực của mình với các nhà nước kế thừa. Năm 1206, Theodore lên ngôi hoàng đế tại thành Nicaea.
 
Các liên minh đã liên tục được hình thành và bị phá vỡ trong vài năm tiếp theo, khi các nhà nước kế thừa của Đông La Mã, đế chế Latinh, [[Bulgaria]], và [[Thổ Seljuk|quân Seljuks]] của [[Iconium]] (có lãnh thổ giáp với Nicaea) hỗn chiến với với nhau. Năm 1211, tại [[Trận chiến Antioch trên sông Meander|Antioch trên sông Meander]], Theodore đã đánh bại một cuộc xâm lược lớn của quân Seljuks, những người ủng hộ giúp Alexios III khôi phục lại quyền lực. Tuy nhiên, tổn thất tại Antioch dẫn đến thất bại trước đế chế LaTinh tại [[Trận sông Rhyndacus (1211)|sông Rhyndacus]] và sự mất mát hầu hết vùng [[Mysia]] và dải bờ biển của [[biển Marmara]] theo [[Hiệp ước Nymphaeum (1214)|Hiệp ước Nymphaeum]]. Người Nicaea gỡ gạc lại phần nào mất mát về mặt lãnh thổ vào năm 1212, khi cái chết của [[David Komnenos]] đã cho phép họ sáp nhập vùng [[Paphlagonia]] vào đế quốc của mình.<ref name="''Cambridge Medieval History'', p. 547">{{harvnb|Abulafia|McKitterick|1999|p=547}}.</ref>