Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Đạo Tưởng”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Trang mới: '''Đạo Tưởng''' (? -1939) tên thật: '''Lâm Văn Quốc''', tự Ba Quốc. Năm 1939, ông tự xưng mình là vua, và đã đứng lên phát động một cuộc nổi d...
 
Dòng 15:
 
==Mưu sự==
Kể từ đó (năm 1928), ông bỏ việc đồng áng, lập một cái am thờ [[Quan Công]] và Chư vị năm Ông, bằng tre lá nơi phần đất của ông Nguyễn Chánh Sắt, bên con đường Chùa (chùa Long Đức Tự), thuộc xã Long Phú, cách chợ Tân châu độ một cây số.<ref> Là phần đất hiện nay có mộ của vợ chồng Nguyễn Chánh Sắt. Xem thêm [[Nguyễn Chánh Sắt]]</ref>
Ông cạo đầu, mặc áo màu vàng, chuyên tâm lo việc tụng niệm, dạy võ nghệ, hoặc dùng bùa ngải, ngồi quán tưởng (''nên được gọi là Đạo Tưởng'')<ref> Sau này ý nghĩa của tên Đạo Tưởng, không chỉ để trị bệnh mà còn được ông giải thích cao hơn, đó là tưởng đến “''giang san tổ quốc, tưởng đến ngôi vua''”, bởi chịu ảnh hưởng đạo ''Tứ Ân Hiếu Nghĩa'' do [[Ngô Lợi]] sáng lập.</ref> hay “đụng đầu vào cột nhà” để trị bịnh cho dân.
Sau hơn 10 năm hành đạo (1928 - 1939), qui tụ được hơn mười ngàn tín đồ, Lâm Văn Quốc (tức Đạo Tưởng) bỗng tự xưng mình là “Minh Hoàng Quốc”, lập đàn phong cho các em ruột và các môn đệ các chức tước, như: “ngự đệ”, “quân sư”, “nguyên soái”, “đô đốc” v.v...