Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Petronius Maximus”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
TRMC (thảo luận | đóng góp)
n clean up using AWB
Cheers!-bot (thảo luận | đóng góp)
n using AWB
Dòng 21:
==Tiểu sử==
===Sự nghiệp ban đầu===
Petronius Maximus sinh vào năm [[396]].<ref>Drinkwater, pg. 118</ref> Mặc dù nguồn gốc xuất thân của ông ít người biết đến, nhưng nó cũng cho biết ông xuất thân trong gia tộc [[Anicii]].<ref>Drinkwater, pg. 117</ref> Ông có quan hệ họ hàng với Hoàng đế [[Olybrius]] sau này, Maximus là con của [[Anicius Probinus]]<ref>Drinkwater, pg. 120</ref>, con của [[Anicia Faltonia Proba]] với [[Sextus Claudius Petronius Probus]]<ref>Drinkwater, pg. 112</ref>, quan [[Thái thú]] [[Illyricum]] vào năm [[364]], Thái thú xứ [[Gallia|Gaul]] năm [[366]], Thái thú nước [[Ý]] năm [[368]]–[[375]], được tái bổ nhiệm một lần nữa vào năm [[383]] và được phong làm [[chấp chính quan]] vào năm [[371]].
 
Maximus đã đạt được một số thành tựu quan trong trong sự nghiệp ban đầu của ông. Chức vụ đầu tiên ông nắm giữ là [[pháp quan]] vào năm [[411]]<ref name="Mathisen, ''Petronius Maximus''">Mathisen, ''Petronius Maximus''</ref>, năm [[415]], được bổ nhiệm làm [[tribunus et notaries]] một vị trí bắt đầu trong triều đình quan liêuu, lần lượt được thăng chức [[Comes sacrarum largitionum]] (Nắm giữ việc cứu tế thiêng liêng) giữa năm [[416]] và [[419]].<ref name="Mathisen, ''Petronius Maximus''"/>
 
Từ năm [[420]] cho tới năm [[421]], Ông giữ chức [[thị trưởng]] của Rome, khi còn làm thị trưởng, ông cho khôi phục lại nhà thờ [[thánh Peter cổ]]. Về sau ông còn được tái bổ nhiệm làm [[chỉ huy lực lượng vệ binh hoàng gia]] vào giữa những năm [[421]] và [[439]], năm [[433]], chính thức được phong làm quan chấp chính tối cao La Mã.<ref name="Mathisen, ''Petronius Maximus''"/>
 
Từ năm [[439]] đến [[441]], ông giữ chức Pháp quan của Ý<ref>Norwich, John Julius, ''Byzantium: The Early Centuries'', Penguin, 1990, pg. 160</ref>, sau thăng lên làm chấp chính quan thứ hai vào năm [[443]]. Từ giữa năm [[443]] cho đến [[445]]( năm mà ông nhận được tước hiệu quý tộc), Maximus khởi công xây dựng một quảng trường (Forum) tại Rome, trên ngọn đồi [[Caelian]], nằm giữa [[Via Labicana]] và [[Basilica di San Clemente]].
Dòng 32:
Theo ghi chép của sử gia [[John xứ Antioch]]<ref>John of Antioch, fragments 200–201.</ref> cho biết Valentinian cực kỳ say mê sắc đẹp trinh bạch của Lucina, vợ Maximus nên hoàng đế đã giả triệu bà vào cung điện để tư thông, việc này khiến Maximus lên kế hoạch trả thù hoàng đế.Tuy nhiên Maximus nhận ra là khi nào Aetius còn sống thì kế hoạch trả thù của ông khó mà thực hiện được và do đó ông ngầm hoạch địch âm mưu loại bỏ vị tướng này.<ref name="Mathisen, ''Petronius Maximus''"/> Trước tiên Maximus kết giao với một tên hoạn quan của Valentinian là [[primicerius sacri cubicula]] (tên gọi hoạn quan La Mã cổ đại) [[Heraclius]], kẻ luôn ganh ghét Aetius với hy vọng thâu tóm quyền bính của hoàng đế.<ref>[http://www.ccel.org/ccel/gibbon/decline/files/volume1/chap35.htm#valentinian Edward Gibbon, Decline and Fall of the Roman Empire, Vol. I, chap. 35]</ref> Cả hai người cố gắng thuyết phục Valentinian trừ khử Aetius, do vậy Valentinian với sự trợ giúp của Heraclius đã thực hiện âm mưu này vào ngày [[21 tháng 9]] năm [[454]].<ref>"Mathisen, ''Petronius Maximus''"; Cameron, pg. 473; Canduci, pg. 160</ref>
 
Ngoài ra, Maximus từng đề nghị Valentinian phong ông làm Tổng tư lệnh quân đội (''magister militum'') nhằm thay thế Aetius nhưng hoàng đế từ chối, khiến ông tức tối quyết định loại bỏ luôn cả hoàng đế. Maximus chọn hai kẻ đồng lõa là Optilia và Thraustila gốc người [[Scythia]], từng là thuộc hạ của Aetius, sau khi Aetiusbị ám sát chết thì hai tên này được bỏ nhiệm vào đội hộ tống của Valentinian. Maximus thuyết phục họ rằng chính hoàng đế mới là người gây ra vụ ám sát Aetius và thuyết phục cả hai tên nên trả thù cho vị tướng của họ, ông còn hứa hẹn sẽ ban thưởng hậu hĩnh nếu họ giết chết hoàng đế thành công. Ngày [[16 tháng 3]] năm [[455]], hoàng đế Valentinian khởi hành từ Rome tới [[Campus Martius]] tập luyện bắn cung cùng với đội hộ tống dưới quyền Optilia, Thraustila và người của họ, khi Valentinian đến nơi thì Optilia và đám tùy tùng xông vào giết chết hoàng đế trong một ngôi đền thờ, ngay lúc đó Thraustila cũng giết luôn Heraclius. Sau đó, cả hai người mang mũ miện và chiếc áo choàng đầy máu của hoàng đế về trình Maximus.<ref name="Mathisen, ''Petronius Maximus''"/>
 
===Lên ngôi===
Dòng 38:
===Thời kỳ trị vì===
Sau khi lên ngôi hoàng đế, Maximus củng cố quyền lực của ông bằng cách kết hôn ngay lập tức với Licinia Eudoxia, góa phụ của Valentinian III.<ref>"Jones & Martindale, pg. 751"</ref> Tuy nhiên [[Đế quốc Đông La Mã|Đế chế Đông La Mã]] ở [[Constantinopolis|Constantinopolis]] từ chối công nhận danh hiệu hoàng đế của Maximus. Để bảo đảm vị trí vững chắc của mình, Maximus bổ nhiệm [[Avitus]] chức [[Tổng chỉ huy quân đội]], và phái ông này đến [[Toulouse]] để tìm kiếm sự ủng hộ và trợ giúp của người [[Visigoth]].<ref>Canduci, pg. 161-163; Cameron, pg. 20</ref> Đồng thời ông còn tiến hành hủy hôn ước của Eudocia (con gái của Licinia) với [[Huneric]], con trai của vua người [[Người Vandal|Vandal]], [[Geiseric]]. Điều này khiến cho Geiseric nổi giận và quyết định thống lĩnh quân đội chuẩn bị tiến hành xâm lược nước Ý.<ref>Cameron, pg. 125</ref>
 
Tin Geiseric và hạm đội của ông ta sắp sửa đột kích nước Ý đã khiến sự lo sợ, hoang mang lan truyền khắp Rome, buộc cư dân và binh sĩ phải chuẩn bị chiến đấu<ref name="Mathisen, ''Petronius Maximus''"/>, hoàng đế nhận thấy Avitus không được sự trợ giúp của người Visigoth, cũng không tổ chức phòng thù nước Ý, đã quyết định bỏ trốn khỏi Ý, tuy nhiên vào lúc này, ông đã đánh mất sự ủng hộ của người dân và Viện nguyên lão La Mã, và bị đám tùy tùng, thuộc hạ và binh sĩ bỏ rơi.<ref name="Mathisen, ''Petronius Maximus''"/>