Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Adalbert von Taysen (1832–1906)”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
TuHan-Bot (thảo luận | đóng góp)
n Robot: Sửa đổi hướng
Dòng 3:
 
== Tài liệu tham khảo ==
Adalbert sinh ngày 11 [[tháng tư|tháng 4]] năm 1832, là con trai của viên [[Đại tá]] người [[Oldenburg]] Hans Georg von Taysen ([[1796]] – [[1856]]), [[Chỉ huy quân sự|Tư lệnh]] của [[Trung đoàn Bộ binh số 91 Oldenburg|Trung đoàn Bộ binh Oldenburg]] và vợ của ông này là bà Adele Wilhelmine Elise Emilie Marianne, tên khai sinh là von Hirschfeld ([[1806]] – [[1832]]).
 
Sau khi học trung học tại [[Oldenburg (Oldenburg)|Oldenburg]], vào năm [[1848]] Taysen gia nhập [[Trung đoàn]] [[Bộ binh]] Oldenburg với vai trò là lính ngự lâm và sau đó ông tham gia các trận đánh trong cuộc [[Chiến tranh Schleswig lần thứ nhất|chiến tranh]] chống [[Đan Mạch]] ([[1848]] – [[1849]]), trong đó có trận chiến ở Düppel. Ông học Trường Quân sự Oldenburg trong giai đoạn [[1849]]–[[1851]], tiếp theo đó ông học [[Trường Chiến tranh Phổ|Trường Chiến tranh Tổng hợp]] ở [[thủ đô|kinh đô]] [[Berlin]] trong các năm [[1856]]-[[1859]]. Trong cuộc [[Chiến tranh Áo-Phổ]] năm [[1866]], ông tham gia chiến đấu trên cương vị là một [[Đại úy]] trong ''Binh đoàn Main''. Vào năm [[1867]], ông được bổ nhiệm chức [[Đại đội trưởng]] (''Kompaniechef'') của [[Trung đoàn]] [[Bộ binh]] số 91. Trong cuộc [[Chiến tranh Pháp-Phổ|Chiến tranh Pháp-Đức]] ([[1870]] – [[1871]]), Taysen đã tham chiến trong một số trận đánh và trong [[cuộc vây hãm Metz (1870)|cuộc vây hãm Metz]], [[pháo đài]] đã thất thủ vào ngày [[27 tháng 10]] năm 1870. Kể từ năm [[1874]], ông làm việc với tư cách là [[Thiếu tá]] trong [[Bộ Tổng tham mưu Đức|Bộ Tổng tham mưu]] đồng thời là giảng viên Học viện Quân sự ở Berlin. Vào năm [[1881]], ông được bổ nhiệm làm Trưởng khoa [[Lịch sử]] [[Quân sự]]. Vào năm [[1885]], ông được phong [[quân hàm]] [[Đại tá]] rồi vào năm [[1888]], ông được thăng cấp [[Thiếu tướng]]. Vào ngày [[17 tháng 9]] năm [[1886]], ông được phong làm quý tộc và được nhận huy hiệu. Vào năm [[1892]], Taysen xuất ngũ với cấp bậc Trung tướng. Đến năm [[1895]], ông được tặng thưởng Ngôi [[sao]] đính kèm [[Huân chương Đại bàng Đỏ]] hạng II.
 
Các công trình nghiên cứu của ông chủ yếu là viết về vị [[vua]] - chiến binh [[Friedrich II của Phổ|Friedrich Đại đế]] vào [[thế kỷ 18]]. Dưới sự giám sát của ông, bộ sử của Bộ Tổng tham mưu về cuộc [[Chiến tranh]] [[Đế chế thứ hai|Pháp]]-[[Đế quốc Đức|Đức]] năm [[1870]] – [[1871]] đã được hoàn tất.
 
Ông [[chết|từ trần]] vào ngày 10 [[tháng bảy|tháng 7]] năm 1907 ở [[Schierke]]. Nơi yên nghỉ cuối cùng của ông nằm ở [[Nghĩa trang Tây Nam Stahnsdorf]].
 
== GIa quyến ==
Vào năm [[1864]], Taysen thành hôn với bà Albertine Wilhelmine, tên khai sinh là Clason ([[1839]] – [[1902]]). Cuộc hôn nhân đã mang lại cho họ sáu người con, trong đó có [[Thượng tướng bộ binh]] về sau này [[Friedrich von Taysen]] (1866 – [[1940]]) và [[Trung tướng]] [[Không quân Đức|Không quân]] [[Đức Quốc Xã|Đức Quốc xã]] về sau này Georg ''Adalbert'' Helmut von Taysen ([[11 tháng 12]] năm [[1878]] – [[6 tháng 3]] năm [[1945]]).
 
== Các công trình nghiên cứu ==