Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Phan Chương”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Cheers!-bot (thảo luận | đóng góp)
n Bot: Thay thể loại đã đổi hướng Tướng nhà Đông Ngô bằng Nhân vật quân sự Đông Ngô
Không có tóm lược sửa đổi
Dòng 15:
 
==Tiểu sử==
Phan Chương sinh tại [[Hà Nam]] Trung Quốc. Ông theo [[Tôn Quyền]] từ sớm. Tôn Quyền dùng ông làm đầu lĩnh đánh dẹp sơn tặc và thăng chức làm Biệt Bộ Tư Mã. Ông nổi danh với tài truy bắt trộm cướp.
 
Lúc còn trẻ, Phan Chương sống trong cảnh nghèo khó, sau ông đi theo [[Tôn Quyền]] từ năm 196, người nắm giữ miền Giang Đông thời bấy giờ. Phan Chương được xưng tụng là tác chiến dũng mãnh, không ngại gian khó, thường lập được công trạng. Ông thường theo Tôn Quyền ra trận, lập được công bách sơn tặc nên được phong làm Biệt bộ tư mã, sau thăng là Đại thị thứ gian (quan viên chấp pháp) của Giang Đông, sau dời sang làm quan ở Dự Chương. Vào thời điểm đó, vùng đất này thường có cướp quấy nhiễu nhân dân, đến khi Phan Chương đến thì tình hình bọn cướp mới được dẹp yên. Sau nữa, Tôn Quyền thấy vùng Kiến Xương có nhiều giặc cướp nên dời ông sang ấy làm giáo úy, chỉ một tháng sau loạn tặc bị bình định, nhân dân kéo nhau trở về lập nghiệp. Phan Chương được gọi về Kiến Nghiệp.
Trong [[trận Hợp Phì]], [[Trương Liêu]] của Tào dũng mãnh giết chết [[Trần Vũ]], các tướng là Tống Khiêm, [[Từ Thịnh]] đều bỏ chạy. Phan Chương làm hậu đội nhưng đã kiên quyết tử thủ. Ông đã chém tại chỗ hai binh lính bỏ chạy của Từ Thịnh, làm quân sĩ sợ phải trở ngược lại chiến đấu, qua đó giảm tổn thất và được khen ngợi.
 
Khi Tôn Quyền đánh Quan Vũ, [[Lục Tốn]] và Lữ Mông tập kích Kinh Châu, Phan Chương với [[Chu Nhiên]] chặn đường rút của Quan Vũ. Bộ tướng của Phan Chương là [[Mã Trung]] đã bắt được Quan Vũ cùng con là Quan Bình. Tôn Quyền phong Phan Chương làm thái thú ở huyện Cố Lăng.
 
TrongNăm [[trận209]], Hợp[[Tôn PhìQuyền]] suất quân tiến công Hợp Phì, hai tướng Ngụy [[Trương Liêu]], của[[Lý TàoĐiển]] dũngra mãnhsức giếtchống chếttrả, liên tục đột kích quân doanh, tướng [[Trần Vũ]] thua trận, cácbị tướnggiết. Hai tướng [[Tống Khiêm]], [[Từ Thịnh]] đều bỏ chạytrốn. Phan Chương làm hậu đội nhưng đã kiên quyết tử thủ. Ông đã chém tại chỗ hai binh lính bỏ chạy của Từ Thịnh, làm quân sĩ sợ phải trở ngược lại chiến đấu, qua đó giảm tổn thất và được khen ngợi, phong làm Thiên tướng quân, đóng ở Bán châu.
==Trong Tam Quốc diễn nghĩa==
 
Trong Tam Quốc diễn nghĩa chép lại Phan Chương bắt được Quan Vũ và chiếm lấy thanh [[Thanh Long yểm nguyệt đao]] của Quan Vũ. Nhiều năm sau đó Phan Chương đi lạc trong rừng và bị [[Quan Hưng]] chém chết, lấy lại thanh đao.
Sang năm [[215]], Phan Chương cùng [[Tôn Hiệu]], [[Lã Mông]] và [[Lỗ Túc]] đi theo Tôn Quyền đánh miền phía nam Kinh châu (lúc ấy thuộc sự quản lí của Quan Vũ, sau hai bên dàn hòa.
 
Đến năm [[219]], Tôn Quyền lại một lần nữa cử Lã Mông tiến đánh Kinh châu nhân lúc Quan Vũ đang mắc kẹt ở phía bắc. Quân Ngô nhanh chóng chiếm được châu. Phan Chương và [[Chu Nhiên]] sau đó được giao nhiệm vụ chặn đường rút lui về phía tây của Quan công. Cuối cùng tướng dưới quyền của ông là Mã Trung bắt được cha con Quan Công và đô đốc Triệu Lũy vào đầu năm [[220]]. Để tưởng thưởng, Tôn Quyền phong ông làm Chấn uy tướng quân, lấy quận Cố Lăng phong cho ông làm thái thú của đó đồng thời ban cho Phan Chương tước Lật Dương hầu.
 
Về sau khi tướng quân [[Cam Ninh]] qua đời, Phan Chương được lãnh đạo toàn quân của ông ta. Năm [[222]], vua Thục là [[Lưu Bị]] đông chinh đánh Di Lăng của Ngô, Phan Chương đi theo [[Lục Tốn]], [[Chu Nhiên]] lãnh đạo quân chống Thục. Cánh quân của Phan Chương giết tướng địch Phùng Tập và tiêu diệt nhiều binh sĩ của Lưu Bị ở Di Lăng. Do chiến công này, ông được bái làm Bình Bắc tướng quân, thái thú Tương Dương.
 
Năm [[223]], tướng Ngụy là [[Hạ Hầu Thượng]] tiến công Chu Nhiên ở Nam quân,. [[Gia Cát Cẩn]] và [[Dương Xán]] dẫn binh giải cứu. Phan Chương nhận định rằng khí thế quân Ngụy đang thịnh, không thể trực tiếp quyết chiến ngay được, cần giảm nhuệ khí của chúng. Sau đó ông quyết định dùng hỏa công, sai quân tiến đến 50 dặm trước, cho cắt nhiều cỏ lau, rồi cho đốt lửa thuận theo chiều gió mà thiêu hủy cầu phao của quân Ngụy. Gia Cát Cẩn chớp cơ hội tiến công quân của Hạ Hầu Thương, buộc quân Tào phải lui quân. Sau đó Phan Chương lui về Lục Khẩu để phòng bị.
 
Năm [[227]], Tôn Quyền giao chiến với quân Ngụy, đại thắng, đang trên đường hồi sư thì Phan Chương bị quân địch truy kích, tình thế nguy cấp. May nhờ Chu Nhiên giải cứu nên ông được thoát nạn. Sau khi Tôn Quyền đăng cơ làm hoàng đế nước Ngô (229), Phan Chương được bái làm Hữu tướng quân.
 
Năm [[234]], Phan Chương qua đời, không rõ bao nhiêu tuổi. Ông được nhìn nhận là một vị tướng dũng mãnh, nghiêm cẩm, nhưng có khiếm khuyết du đãng và nghiện rượu và sinh hoạt xa xỉ và thường không tuân thủ pháp luật.
 
== Con cái ==
*[[Phan Bình]]
 
==Xem thêm==
* [[Danh sách nhân vật thời Tam Quốc]]
* [[Danh sách sự kiện hư cấu trong Tam Quốc diễn nghĩa]]
== Tham khảo ==
 
*[[Tam quốc chí]], quyển 55
{{nhân vật Tam Quốc}}