Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Giáo hoàng Fêlix III”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Không có tóm lược sửa đổi
Không có tóm lược sửa đổi
Dòng 20:
Fêlix đã đạt đến ngai Phêrô với sự ủng hộ của vua dân Hêrulê là [[Ôđôacrô]]. Năm 488, Fêlix III gặp phải sự xâm lược nước [[Ý]] do Thêôđôricô cả và sự sụp đổ của người bảo vệ cũ của ông. Tại Phi châu, những người Vandal, theo thuyết Ariô, khởi động một cuộc bách hại dữ dội chống người Công giáo.
 
Vì những giáo huấn sai lầm mà nhiều nhóm người trong Giáo hội đã tự phân chia. Những nhân tố liên quan đến chính trị đã gây khó khăn rắc rối cho sứ vụ của vị Giáo hoàng này. Nhưng Đức Felix III vẫn một mực tỏ ra can đảm trong việc bảo vệ các chân lý Đức tin và quyền lợi của Giáo hội Roma. Mặc dù do Ođôacrô đẩy lên và là bạn của Hoàng đế Đông Phương Zênôn nhưng không bao giờ ông để cho những vị đó khống chế, trái lại còn hãnh diện đòi “Giáo Hội có quyền tiến triển theo luật riêng của mình”.
 
Vào năm 484, hoàng đế Zenon (474-492) đã ban hành chiếu chỉ Henotikos (sắc chỉ hiệp nhất) nhằm dung hòa hai công thức của công đồng Cacledonia và giáo lý của bè Monophysisme bằng một công thức “trung lập” làm ngơ đi đạo lý của đức Leon I. Giáo hoàng Felix III đã phản đối và lên án công thức này<ref>{{chú thích sách|author=Evagrius|title=Hist.Eccd.Quyển III|pages=14}}</ref><ref>{{chú thích sách|author=Linh mục Bùi Đức Sinh OP|title=Lịch sử Giáo hội Công giáo Tập 1|publisher=Canada 1999|pages=146}}</ref>.. Ông cũng truất phế và tuyệt thông Acaciô – Giáo chủ thành Constantinôpôli từ 471 đến 489 (chính sắc lệnh này của ông mà Đức thượng phụ Acaciô đã mang sau lưng long trọng tiến vào nhà thờ. Vị tu sĩ chơi trát bị hành quyết…) Được các tu sĩ và đa số nhân dân thủ đô–vốn ghét Hoàng Đế Zênon–ủng hộ, chính thống đông phương đã bạo dạn đương đầu với kẻ tiếm vị. Acaciô được Hoàng Đế thúc đẩy, đã công khai chống đối. Ông đã bôi tên Đức Giáo Hoàng trên bảng đá, đặt trên bàn thờ, để kính nhớ thường xuyên vị thủ lãnh Giáo Hội trong thánh lễ.