Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Lâm Tế Nghĩa Huyền”
Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
nKhông có tóm lược sửa đổi |
n Robot: Tự động sửa văn bản (-[[Category: +[[Thể loại: & -[[Image +[[Hình & -|thumb| +|nhỏ| & -|left| +|trái| & -|right| +|phải| & -Ð +Đ) |
||
Dòng 1:
{{Thiền sư Trung Quốc}}
[[Hình:LamTe.jpg|nhỏ|trái|200px|Tranh thiền chân dung '''Lâm Tế''' (Ja. '''Rinzai Gigen''').]]
'''Lâm Tế Nghĩa Huyền''' (zh. ''línjì yìxuán''/ ''lin-chi i-hsüan'' 臨濟義玄, ja. ''rinzai gigen''), ?-[[866]]/[[867]], là một vị [[Thiền sư Trung Quốc]], là Tổ khai dòng thiền [[Lâm Tế tông|Lâm Tế]]. Sư là môn đệ xuất sắc nhất của Thiền sư [[Hoàng Bá Hi Vận]]. Môn đệ đắc pháp danh tiếng của sư có Thiền sư [[Hưng Hoá Tồn Tưởng]], [[Tam Thánh Huệ Nhiên]], [[
Sư khai sáng dòng thiền Lâm Tế trong thời gian Phật giáo Trung Quốc đang bị đàn áp ([[842]]-[[845]]) và chính dòng này đã chứng tỏ sức sống mãnh liệt trong thời gian sau, trở thành môn phái quan trọng nhất của [[Phật giáo Trung Quốc]]. Song song với dòng [[Tào
Sư tiếp nối truyền thống hoằng hoá của [[Mã Tổ
Cách hướng dẫn môn đệ của Sư là sự phối hợp và hoàn chỉnh cách dạy của các vị tiền nhân kể từ Lục tổ [[Huệ Năng]]. Thành phần mới được cho là xuất phát từ dòng thiền này là phép quán [[Công án]], một phương pháp gần như dấu hiệu chính của thiền Lâm Tế và chính dòng thiền này đã giữ gìn truyền thống đó cho đến ngày hôm nay ([[
==Cơ duyên và hành trạng==
Sư họ Hình (zh. 邢), quê ở Nam Hoa (zh. 南華), [[Tào Châu]] (zh. 曹州). Sư mộ đạo từ nhỏ, nghiên cứu giới luật, kinh điển, nhưmg không hài lòng với cái đạt được, tự nhủ "
Hoàng Bá vừa thấy Sư biết ngay là pháp khí thượng thặng nhưng vẫn để Sư học hỏi âm thầm trong ba năm. Thủ toạ (Mục Châu Trần Tôn Túc) thấy Sư chăm chỉ học liền khuyên đến thẳng Hoàng Bá hỏi đại ý Phật pháp. Sư ba lần đến hỏi, ba lần bị ăn gậy như bão táp nên thất vọng, muốn đi học nơi khác. Hoàng Bá khuyên Sư đến Thiền sư
:Sư đến
:Từ giã
Sau khi ngộ đại ý, Sư vẫn tiếp tục ở lại với Hoàng Bá và những cuộc Pháp chiến giữa Sư và Hoàng Bá vẫn còn vang vọng đến ngày nay.
Rời Hoàng Bá, Sư đến [[Hà Bắc]], [[Trấn Châu]], trụ trì thiền viện Lâm Tế. Sư bắt đầu thu nhận môn đệ và học giả đến ngày càng đông. Sách vở ít nhắc tới truyền nhân của Sư ngoài các vị đã nêu trên (có 21 vị đắc pháp), có lẽ vì lí do chính trị và xã hội tại miền Bắc Trung Quốc cuối đời [[nhà
Những lời dạy của Sư được ghi lại trong ''[[Trấn Châu Lâm Tế Huệ Chiếu Thiền sư ngữ lục]]'', một bộ ngữ lục quan trọng trong Thiền tông được lưu lại đến ngày nay. Qua đó người ta mường tượng được phong cách uy nghi dũng mãnh và cách dạy thần tốc của Sư.
:Một vị tăng hỏi: "Thế nào là kiến giải chân chính?"
:Sư đáp: "Ngươi chỉ tất cả vào phàm vào thánh, vào nhiễm vào tịnh, ... Phật ra đời chuyển đại pháp luân lại nhập [[Niết-bàn]], chẳng thấy có tướng mạo đi lại, tìm cái sinh tử của Ngài trọn không thể được, liền vào Pháp giới vô sinh; nơi nơi dạo qua các cõi nước, vào thế giới hoa tạng, trọn thấy các pháp không tướng, đều không Phật pháp, chỉ có đạo nhân vô y (không nơi nương tựa) nghe pháp.
Sư sắp tịch, bảo chúng: "Sau khi ta tịch, chẳng được diệt mất Chính pháp nhãn tạng của ta!" [[Tam Thánh Huệ Nhiên]] bước ra thưa: "
{|
Dòng 47:
|}
Nói xong, Sư viên tịch, nhằm ngày 10 tháng giêng năm
==Tham khảo==
|