Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Trận El Alamein thứ hai”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
n clean up, replaced: → (19) using AWB
Dòng 22:
 
== Bối cảnh ==
{{seexem thêm|Trận El Alamein thứ nhất}}
[[Tập tin:Bundesarchiv Bild 101I-443-1589-07, Nordafrika, Rommel in Befehlsfahrzeug.jpg|trái|nhỏ|[[Erwin Rommel]] (xa nhất bên trái) trên chiếc xe chỉ huy half-track [[Sd.Kfz. 250|SdKfz.250/3]] của mình.]]
Vào đầu [[tháng bảy|tháng 7]] năm [[1942]], sau khi chiến thắng tại [[trận Gazala|Gazala]], [[Tập đoàn quân thiết giáp châu Phi]] (''Panzerarmee Afrika'') bao gồm [[Quân đoàn châu Phi của Đức]] và bộ binh Đức, Ý và các đơn vị cơ giới dưới sự chỉ huy của tướng [[Erwin Rommel]] tiến sâu vào đất Ai Cập, đe dọa đường vận tải và sức sống còn của quân đội Anh ở [[kênh đào Suez]]. Tướng [[Claude Auchinleck]] chỉ huy tập đoàn quân 8 của Anh phải rút lui về 50 dặm bên ngoài thành phố [[Alexandria]]. Vị trí của khu này dễ phòng thủ vì có sa mạc che chở và các chiến đoàn xe tăng của Rommel không thể vượt qua những hố cát sâu rộng. Tập đoàn quân 8 nhiều lần ráng phản công nhưng đều thất bại vì Rommel kiên trì giữ vững tư thế để chờ tiếp viện. Đến cuối tháng 7 thì quân Anh phải ngưng phản công để chờ tăng cường lực lượng. Qua tháng 8, thủ tướng Anh [[Winston Churchill]] sang [[Cairo]] họp cùng tham mưu trưởng là Alan Brooke quyết định tìm người thay Auchinleck chỉ huy tập đoàn quân 8. Tướng [[William Gott]] được chọn nhưng ông ta chết khi máy bay của ông bị quân Đức bắn rơi. Tướng [[Bernard Montgomery]] do đó được cử làm chỉ huy trưởng, cùng với tướng tham mưu trưởng mới là [[Harold Alexander]].
 
Cho đến ngày 12 tháng 7 năm [[1942]], sau thắng lợi trong [[trận Gazala]], [[Tập đoàn Panzer châu Phi]] (''Panzerarmee Afrika'') bao gồm các đơn vị bộ binh và cơ giới của Đức và Ý dưới sự chỉ huy của Thống chế [[Erwin Rommel]] đã tiến sâu vào đất Ai Cập, đe dọa quyền kiểm soát [[kênh đào Suez]] của [[Đế quốc Anh]]. Tướng [[Claude Auchinleck]] chỉ huy Tập đoàn quân 8 của Anh phải rút lui về phạm vi quanh thành phố [[Alexandria]] 80 km, đến một vị trí mà có vùng Đất trũng Qattara trải đến trong vòng 64 km quanh El Alamein bên bờ biển. Vị trí này dễ phòng thủ vì có độ dài mặt trận tương đối ngắn và giúp đảm bảo bên sườn do xe tăng không thể đi qua được vùng Đất trũng. Tại đây, vào đầu tháng 7, đà tiến công của phe Trục đã bị chặn lại trong [[Trận El Alamein thứ nhất]].
Trong lúc này quân Đức cũng gặp nhiều vấn đề vì công tác vận tải rộng và xa quá mức hỗ trợ từ hậu phương. Đã thế lại có tin tình báo cho biết lực lượng tiếp viện hùng hậu của quân Đồng Minh đang kéo đến. Trước tình hình này, Rommel quyết định tấn công quân Đồng Minh mặc dầu quân đội của ông chưa chuẩn bị xong. Vào ngày [[30 tháng 8]] năm 1942 Rommel mở đầu cuộc tấn công gồm hai mũi dùi thiết giáp từ Alam Halfa. Tuy cuộc tấn công này thất bại, Rommel tìm hiểu được nhiều về tình hình chiến lược, và trong khi đang trong thế chưa thua, ông bắt đầu củng cố lực lượng và tăng cường công tác gài [[mìn]] và kéo [[dây kẽm gai]], để phòng khi quân của mình lọt vào tư thế phải rút lui.
 
Trong tháng 7, Tập đoàn quân 8 nhiều lần phản công nhưng đều thất bại vì Rommel đã tiến hành chấn chỉnh giúp đội quân kiệt sức của ông ta tập hợp lại được. Đến cuối tháng 7, Auchinleck cho hủy bỏ mọi hoạt động tấn công nhằm xây lại lực lượng. Qua đầu tháng 8, thủ tướng Anh [[Winston Churchill]] và Đại tướng Sir [[Alan Brooke]] —tổng tham mưu trưởng Đế quốc Anh— ghé thăm [[Cairo]] và đã đưa đại tướng Sir [[Harold Alexander]] lên thay chức vụ Tổng tư lệnh Trung Đông của Auchinleck. Trung tướng [[William Gott]] được chọn làm chỉ huy Tập đoàn quân 8, nhưng ông đã chết trước khi nhận nhiệm vụ do máy bay chở ông bị [[không quân Đức]] bắn rơi. Trung tướng [[Bernard Montgomery]] do đó được cử làm tư lệnh Tập đoàn quân 8.
Về phía quân Anh, hai tướng Alexander và Montgomery cũng nhận thức được khả năng kháng cự của Rommel nên họ tiếp tục chịu dậm chân tại chỗ trong nhiều tuần lễ để củng cố lực lượng. Vấn đề chính không chỉ là thắng một trận, mà còn phải còn đủ sức đánh dấn tới để đẩy lui quân khối Trục ra khỏi Phi châu. Trong những trận đụng độ tại Bắc Phi trước đó, bên thắng chưa bao giờ có khả năng tiến tới và đánh tan quân địch; và bên thua lúc nào cũng có thể rút lui để hồi phục đánh tiếp.
 
Trong lúc này quân Đức đang phải đối mặt với vấn đề các tuyến đường tiếp tế bị kéo xa quá mức. Đồng thời, nhận thức được nguồn lực tiếp viện hùng hậu cả về người và phương tiện của quân Đồng Minh đang trên đường đến ặt trận, Rommel đã quyết định tấn công quân Đồng Minh trước khi họ kịp hoàn thành việc tăng cương lực lượng. Hai sư đoàn thiết giáp thuộc [[Quân đoàn châu Phi của Đức|Quân đoàn châu Phi]] cùng một lực lượng tạo thành từ các đơn vị trinh sát thuộc Tập đoàn Panzer châu Phi làm mũi nhọn tiên phong tấn công, nhưng đến ngày [[30 tháng 8]] năm 1942, quân Đồng Minh đã chặn đứng họ tại đỉnh Alam el Halfa và Điểm 102. Đây là trận chiến thứ hai diễn ra tại tuyến Alamein, [[Trận Alam el Halfa]] (thường bị gọi nhầm thành Alam Halfa). Cuộc tấn công bị thất bại, Tập đoàn Panzer châu Phi quay sang củng cố để chờ đợi một đòn phản công từ Tập đoàn quân 8 của Montgomery.
Sau 6 tuần lễ củng cố lực lượng, tập đoàn quân 8 của Anh Quốc đã chuẩn bị xong và sẵn sàng tấn công. Quân của Montgomery gồm 200.000 lính, 1.000 xe tăng, tấn công quân của Rommel gồm 100.000 lính và 500 xe tăng.
 
Những yếu tố thuận lợi cho kế hoạch phòng ngự của Tập đoàn quân 8 trong trận El Alamein thứ nhất -trận tuyến ngắn và bảo đảm bên sườn- bây giờ trở thành có lợi cho quân phòng thủ phe Trục.<ref name= "Bierman255">Bierman & Smith (2002), trang 255</ref> Hơn nữa, Rommel có nhiều thời gian để chuẩn bị các vị trí phòng ngự và bố trí các bãi mìn dày đặc (xấp xỉ 500.000 quả mìn)<ref name= "Bierman255"/> cùng dây kẽm gai. Alexander và Montgomery quyết tâm tạo cho được ưu thế áp đảo về lực lượng, không chỉ nhằm tạo được một bước đột phá mà còn để khai thác nó và tiêu diệt Tập đoàn Panzer châu Phi. Trong tất cả các trận đụng độ trước đó tại Sa mạc Tây kể từ năm 1941, chưa bao giờ bên thắng trận có đủ lực lượng để phát huy chiến quả nhằm một cách triệt để: bên thua vẫn luôn có thể rút lui và tái tập hợp lại gần các căn cứ tiếp tế chính của mình.
 
Sau 6 tuần lễ củngtập cốhợp lực lượng, tậpTập đoàn quân 8 của Anh Quốc đã chuẩn bị xong và sẵn sàng tấn công. Quân của Montgomery gồm 200220.000 lính, 1.000100 xe tăng, đã mở cuộc tấn công vào quân của Rommel gồm 100115.000 lính và 500559 xe tăng thuộc Tập đoàn Panzer châu Phi.
 
== Kế hoạch của quân Đồng Minh ==