Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Bon Jovi”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Cheers!-bot (thảo luận | đóng góp)
nKhông có tóm lược sửa đổi
Dòng 21:
Bon Jovi được thành lập vào năm [[1983]] bao gồm ca sĩ hát chính Jon Bon Jovi, tay ghita [[Richie Sambora]], keyboard [[David Bryan]], tay bass [[Alec John Such]], và tay trống [[Tico Torres]]. Ngoài trừ sự ra đi của John Alec Such vào năm 1994 (làm cho nhóm chỉ còn bốn thành viên), nhóm vẫn giữ nguyên đội hình cũ trong suốt 25 năm qua.
 
Sau hai album thành công vừa phải trong năm 1984 và năm 1985, nhóm đã ghi điểm khá cao với ''[[Slippery When Wet]]'' (1986) và ''[[New Jersey (album)|New Jersey]]'' (1988), bán được những 19 triệu bản chỉ riêng tại Mỹ, đạt vị trí số 1 trong 11 bảng Top Ten trên toàn thế giới (riêng bài [[Blaze of Glory]] 5 lần đạt vị trí số 1), đã đưa Bon Jovi vào vị trí những ngôi sao ca nhạc quốc tế.
 
Sau những tour diễn không ngừng nghỉ, ban nhạc tạm thời gián đoạn sau [[New Jersey Tour]] vào năm 1990, trong thời gian này Jon Bon Jovi và Richie Sambora cả hai đều phát hành những album đơn khá thành công. Vào năm 1992, nhóm quay trở lại với album đạt cú đúp bạch kim ''[[Keep the Faith]]'' và từ đó gặt hái liên tục chuỗi đĩa bạch kim từ [[thập niên 1990]] đến [[thập niên 2000]].
 
Vào năm 2006, băng chiến thắng một giải [[Giải Grammy|Grammy]] bài hát Country hợp tác tốt nhất cho bài "[[Who Says You Can't Go Home]]” với [[Jennifer Nettles]] từ [[Sugarland]] và đồng thời là ban nhạc rock đầu tiên đạt vị trí số 1 danh hiệu “Những ca khúc Đồng quê hay nhất” cũng với ca khúc trên. Ban nhạc cũng nhận được nhiều đề cử Grammy cho những album ''[[Crush]]'', ''[[Bounce]]'', và ''[[Lost Highway]]''.
 
Trong suốt sự nghiệp của họ, nhóm đã cho ra đời mười album phòng thu, trong đó chín đã đạt được đĩa bạch kim. Ngoài ra, nhóm đã có 19 đĩa đơn đạt Top 40 trong bảng xếp hạng Billboard, bốn trong số đó đạt vị trí số 1 ("[[You Give Love a Bad Name]]", "[[Livin' on a Prayer]]", "[[Bad Medicine]]", và "[[I'll Be There for You (bài hát của Bon Jovi)|I'll Be There for You]]"). Ban nhạc cũng giữ kỷ lục nhiều tuần nhất cho một album hard rock trên Bảng xếp hạng Billboard 200 với ''Slippery When Wet'', cũng như Top 10 đĩa đơn hard rock từ một album , với ''New Jersey'', giữ kỷ lục trong 5 tuần.
 
== Lịch sử ==
Dòng 37:
Vào giữa năm 1982, ra trường và làm việc bán thời gian cho một hiệu giày, Bon Jovi nhận được một công việc trong phòng thu [[Power Station Studios]], một công ty thu âm [[Mahattan]] nơi mà anh họ của anh, Tony Bongiovi, là đồng sở hữu. Bon Jovi làm một vài bản demo (trong đó có một bản được sản xuất bởi [[Billy Squier]]), và gửi đi một số công ty thu âm, nhưng không tạo được một ấn tượng nào.
 
Năm 1983, Bon Jovi đến thăm một đài phát thanh địa phương [[WAPP 103.5FM “The Apple”]], ở [[Hồ Success, New York]]. Anh ấy nói trực tiếp với D.J., Chip Hobart, người đã đề nghị Bon Jovi cho đài WAPP đưa bài “Runaway” vào trong một album biên tập lại tập hợp những tài năng của địa phương. Và thế là Bon Jovi phải miễn cưỡng đưa cho họ bài hát mà nhóm Bon Jovi đã phải sử dụng rất nhiều nhạc sĩ phòng thu để hòa âm bài này (bài hát được viết vào năm 1980). Những nhạc sĩ hòa âm bài này được biết đến với cái tên “The All Star Review”. Họ gồm: cây ghita [[Dave Sabo]] và [[Tim Pierce]], keyboard [[Roy Bittan]], tay trống [[Frankie LaRocka]] và tay bass [[Hugh McDoanld]].
 
Bài hát bắt đầu được phát trên đài New York, sau đó lan sang một số đài lân cận. Vào tháng 3 năm 1983, Bon Jovi mời thêm hai thành viên mới là tay ghita bass [[Alec John Such]] và tay trống đầy kinh nghiệm [[Tico Torress]].
Dòng 45:
Lúc đó [[Richie Sambora]] trở thành cây ghita chính.
 
Trước khi tham gia nhóm, Richie Sambora đã lưu diễn cùng với Joe Cocker, chơi cho nhóm nhạc tên [[Mercy]] và đã được nhóm nhạc [[Kiss]] mời thử giọng. Anh ta cũng chơi trong album ''Lessons'' với ban nhạc [[Message]], nhóm đã phát hành CD với hãng thu âm [[Long Island Records]] vào năm 1995.
 
Tay trống [[Tico Torress]] cũng là một nhạc công đầy kinh nghiệm, đã từng thu âm và chơi với các ban nhạc [[Phamtom’s Opera]], [[The Marvelettes]], và [[Chuck Berry]]. Anh ta đã chơi trong 26 bản thu âm và gần đây là thu âm với ban nhạc [[Frankie and the Knockouts]], một ban nhạc New Jersey với nhiều bài hit trong thập niên 1980.
 
[[David Bryan]] đã rời ban nhạc mà anh cùng Jon Bon Jovi sáng lập để đi học Dược. Khi ở trong trường đại học, anh mới nhận thấy là anh muốn theo đuổi âm nhạc hoàn toàn, và anh đã đồng ý vào [[Trường Juilliard]], trường nhạc của New York. Khi Bon Jovi kêu gọi những người bạn và muốn thành lập lại một ban nhạc và thu âm một cách hoàn hảo, Bryan đã theo Bon Jovi và ngưng việc học tập lại.
Dòng 66:
Vào năm 1985, album thứ hai của Bon Jovi là ''[[7800° Fahrenheit]]'' được phát hành. Khi nhóm chuẩn bị cho tour lưu diễn mở rộng cùng nhóm [[Ratt]], album nhận được những lời đánh giá thấp từ giới phê bình. Tờ báo rock metal đứng đầu Anh quốc là ''[[Kerrang!]]'', có ấn tượng tốt với album đầu tay của nhóm, đã gọi album đó là “nghe theo những ca từ của Bon Jovi, chúng tôi đã biết tình yêu và biết cách để yêu”. Jon Bon Jovi cũng đã tự nói sau đó là đáng lẽ album đó họ có thể và nên làm tốt hơn nữa.
 
Họ nhờ nhà viết nhạc [[Desmond Child]] cho album thứ ba. ''[[Slippery When Wet]]''. Đồng tác giả với Child trong một số bài hit của nhóm, ban nhạc đã vươn lên vị trí siêu sao khắp thế giới với ca khúc “[[You Give Love a Bad Name]]”, “[[Livin’ On A Prayer]]”, và “[[Wanted Dead or Alive]]”. Album đã được bán hơn 26 triệu bản trên toàn thế giới kể từ ngày phát hành vào cuối nắm 1986. Vào năm 1987, nhóm hát mở màn cho chương trình liên hoan “[[Monsters of Rock]]” tại Anh quốc cùng với [[Dio]], [[Metallica]], [[W.A.S.P.]], [[Anthrax]], và [[Cinderella (ban nhạc)|Cinderella]]. Tour diễn đem lại thiệt hại cho nhóm là hát chính Jon Bon Jovi gặp trục trặc với giọng hát của mình. Những bài hát có thanh âm quá cao và những lịch diễn dày đặc thật sự phá hoại giọng hát của anh. Với sự giúp đỡ của một chuyên gia về kỹ thuật thanh âm, anh ta cũng đã đi hết được tour diễn. Và từ đó Jon Bon Jovi phải hát với cao độ thấp hơn ngày xưa.
 
Album tiếp theo, phát hành vào năm 1988, ''[[New Jersey (album)|New Jersey''. Album được thu âm ngay sau khi kết thúc tour diễn ''Slippery''. Album là một sự thành công lớn về mặt thương mại, với bài hit “[[Bad Medicine]]”, “[[Lay Your Hands on Me]]” và “[[I’ll Be There for You]]”. ''New Jersey'' trở thành một album hit và là album hard rock đầu tiên có 5 bài hát lọt vào Top Ten đĩa đơn. “Bad Medicine” và “I’ll Be There for You” đều đạt vị trí số 1, còn “[[Born to Be My Baby]]” vị trí số 3, “Lay Your Hands on Me” vị trí số 7, và “[[Living in Sin]]” vị trí số 9.
Dòng 143:
 
{{Commonscat|Bon Jovi}}
{{Link FA|az}}
 
[[Thể loại:Ban nhạc rock]]
Hàng 152 ⟶ 151:
[[Thể loại:Người đoạt giải BRIT]]
[[Thể loại:Người được vinh danh tại Đại sảnh Danh vọng Âm nhạc Liên hiệp Anh]]
 
{{Link FA|az}}