Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Zenobia”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
nKhông có tóm lược sửa đổi
Dòng 18:
==Nữ vương xứ Palmyra==
[[Hình:Map of Ancient Rome 271 AD.svg|nhỏ|phải|300px|Các thế lực ở [[Địa Trung Hải]] vào năm 271.<br />[[Đế quốc Palmyra]] dưới thời Zenobia được hiển thị màu vàng]]
Zenobia đã kết hôn với Septimius [[Odaenathus]], Tiểu vương xứ Palmyra vào năm 258; bà là vợ thứ hai của ông. Zenobia còn có một đứa con riêng là [[Hairan]], con của Odaenathus với người vợ đầu tiên. Có một bảng khắc chữ, ‘ngài chấp chính quan lừng lẫy của chúng ta’ ở Palmyra, được Zenobia đề tặng cho Odaenathus. Khoảng năm 266, Zenobia và Odaenathus đã có với nhau một đứa con trai thứ hai là ''Lucius Julius Aurelius Septimius Vaballathus Athenodorus''. Cái tên [[Vaballathus]] (tiếng Latin từ tiếng Aram והב אלת, ''Wahballat'' "Món quà của Nữ thần") được thừa hưởng từ tên của ông nội Odaenathus.<ref name=journy213>{{chú thích sách|last=Teixidor|first=Javier|title=A journey to Palmyra: collected essays to remember|year=2005|publisher=Brill|isbn=978-90-04-12418-9|page=213|url=http://books.google.com/books?id=oZcr7SzzVYYC&pg=PA213}}</ref>
 
Năm 267, chồng và đứa con riêng của Zenobia đã bị ám sát. Người thừa kế ngôi vị Vaballathus chỉ mới có 5 tuổi, vì vậy mà bà phải nối ngôi chồng mình và thay con mình trị vì xứ Palmyra. Zenobia còn ban cho bản thân và con trai của mình các chức danh tôn kính là Augusta và Augustus. Kế đó bà mang quân chinh phục các vùng đất mới và mở rộng Đế chế Palmyra trong ký ức của người chồng quá cố và là di sản dành cho con mình. Mục tiêu ban đầu của Zenobia là bảo vệ bờ cõi phía Đông Đế quốc La Mã từ các cuộc tấn công của [[Đế quốc Sassanid]] đổi lấy sự bình an của Roma, thế nhưng những nỗ lực của bà đã góp phần tăng lên đáng kể uy quyền cho ngai vàng của mình.