Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Hội đồng Tham mưu trưởng Liên quân Hoa Kỳ”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
→‎Liên kết ngoài: Thêm thể loại [VIP] using AWB
Hoangdat bot (thảo luận | đóng góp)
n clean up using AWB
Dòng 12:
Sau Thế chiến thứ nhất, vào năm 1919, hai bộ trưởng đồng ý với nhau tái thành lập và làm tái sinh Ban hiệp đồng. Lần này, thành viên của Ban sẽ bao gồm các Tham mưu trưởng, Phó Tham mưu trưởng, tổng cục trưởng chiến lược của Lục quân Hoa Kỳ và tổng cục trưởng chiến lược của Hải quân Hoa Kỳ. Dưới Ban Liên quân sẽ là một bộ tham mưu được gọi là Ủy ban Kế hoạch Liên quân (''Joint Planning Committee'') phục vụ ban. Cùng với việc có thêm những thành viên mới, Ban Liên quân có thể đưa ra sáng kiến đề nghị của chính mình. Tuy nhiên, Ban Liên quân vẫn không có quyền hợp pháp để bắt buộc việc thi hành các quyết định của ban.
 
Năm 1942, [[Tổng thống Hoa Kỳ]] [[Franklin D. Roosevelt]] và Thủ tướng Vương quốc Anh [[Winston Churchill]] thành lập Bộ tổng tham mưu Kết hợp (''Combined Chiefs of Staff'') sau [[trận Trân Châu Cảng|vụ tấn công của Nhật Bản vào Trân Châu Cảng]] và Hoa Kỳ tham dự vào [[Chiến tranh thế giới thứ hai|Đệ nhị Thế chiến]]. Bộ tổng tham mưu Kết hợp phục vụ với vai trò của một bộ phận quân sự tối cao cho sự phối hợp chiến lược giữa Hoa Kỳ và các nước trong [[Khối Thịnh vượng chung Anh]]. Trong khi Vương quốc Anh có Ủy ban Tham mưu trưởng (''Chiefs of Staff Committee'') thì Hoa Kỳ không có một cơ quan quân sự nào tương ứng để cung ứng cho Bộ tổng tham mưu Kết hợp từ phía Hoa Kỳ.
 
Mặc dù Ban Liên quân tồn tại nhưng thẩm quyền của ban ít hửu dụng đối với Bộ tổng tham mưu Kết hợp. Mặc dù vào năm 1935, ban đã xuất bản "Hành động Phối hợp Lục quân và Hải quân", đề xuất một số hướng dẫn cho các chiến dịch phối hợp trong [[Chiến tranh thế giới thứ hai|Đệ nhị Thế chiến]] nhưng Ban Liên quân chỉ giữ chút ảnh hưởng đối với cuộc chiến. Theo sau kết thúc Đệ nhị Thế chiến, Ban Liên quân chính thức bị giải thể vào năm 1947.
 
Để lấp đầy nhu cầu cho một nỗ lực phối hợp và cung ứng công việc tham mưu, [[Đô đốc]] [[William D. Leahy]] đề nghị một khái niệm về một "bộ tư lệnh tối cao thống nhất" (''unified high command'') mà sau này có tên là Bộ tổng tham mưu Liên quân (''Joint Chiefs of Staff''). Ngày 20 tháng 7 năm 1942, Đô đốc Leahy trở thành '''[[Tổng tham mưu trưởng Liên quân Hoa Kỳ|Tham mưu trưởng của Tổng tư lệnh Lục quân và Hải quân Hoa Kỳ]]''' ("''Tổng tư lệnh Lục quân và Hải quân Hoa Kỳ''" là chức danh quân sự của [[Tổng thống Hoa Kỳ]] theo Điều khoản II, § 2, [[Hiến pháp Hoa Kỳ]]). Ông lập ra một bộ tổng tham mưu để phục vụ dưới quyền của ông.