Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Cù Chính Lan”
Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
n →Tham khảo: replaced: {{tham khảo}} → {{tham khảo|2}} using AWB |
|||
Dòng 53:
Tại [[Chiến dịch Hòa Bình]], trong một trận phục kích trên đường số 6 tại Giang Mỗ ([[Hòa Bình]]) ngày [[7 tháng 12]] năm [[1951]], do bị lộ trận địa, quân Pháp phản kích dữ đội. Anh là người đi sau cùng, dùng súng máy bắn kiềm chế đối phương cho đơn vị rút, rồi quay lại tìm người bị thương, đưa được ba đồng đội trở về đơn vị an toàn.
Ngày [[13 tháng 12]] năm [[1951]], đơn vị lại bố trí phục kích quân Pháp lần thứ 2 tại Giang Mỗ. Bất ngờ có một xe tăng Pháp tiếp viện, bắn dữ dội vào đội hình, chặn đường rút và làm nhiều lính Việt Minh thương vong. Cù Chính Lan xông lên, nhảy lên xe tăng kề tiểu liên vào khe hở trên tháp xe bóp cò, nhưng không may tiểu liên bị hóc, chiếc xe vẫn vừa chạy vừa bắn. Cù Chính Lan hô anh em tập trung lưu đạn đến cho mình rồi lại nhanh nhẹn nhẩy lên xe, giật nắp quăng lựu đạn vào trong xe, lính tăng Pháp nhặt lựu đạn ném ra và hốt hoảng lái xe tăng chuyển hướng. Thời cơ diệt xe tăng ngay trước mắt, Cù Chính Lan dũng cảm mở chốt lựu đạn, chờ cho khói thuốc xì ra được một vài giây rồi mới ném vào buồng lái, lựu đạn nổ diệt hết lính tăng trong xe, chiếc xe dừng lại tại chỗ, tạo điều kiện cho đồng đội hoàn thành nhiệm vụ<ref name="phố">[http://www.phuongkhuongmai.gov.vn/DetailCT.asp?ID=72&IDD=1805 Phố Cù Chính Lan]</ref>. Do thành tích này, anh được tuyên dương trước
Ngày [[29 tháng 12]] năm 1951, đơn vị anh được lệnh đánh đồn Cô Tô (Hòa Bình). Tiểu đội anh được giao nhiệm vụ mở cửa hàng rào cho đại quân tấn công. Dù bị thương nặng 3 lần, anh vẫn cố gắng tham gia chiến đấu cho đến khi tử thương do mất máu.
|