Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Hồ Hoàn Kiếm”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Dòng 71:
{{Đang sửa}}
[[Tập tin:Le Loi statue.JPG|nhỏ|trái|160px|Tượng [[Lê Thái Tổ|Lê Lợi]] với thanh [[thuận Thiên (kiếm)|kiếm Thuận Thiên]]]]
Sách [[:s:Lam Sơn thực lục/Cuốn thứ nhất|Lam Sơn thực lục]] của [[Nguyễn Trãi]] có chép:
 
''Khi ấy [[Lê Thái Tổ|Nhà vua]] cùng người ở trại Mục sơn là Lê Thận cùng làm bạn keo sơn. Thận thường làm nghề quăng chài. Ở xứ vực Ma viện, đêm thấy đáy [[nước]] sáng như bó đuốc soi. Quăng chài suốt đêm, [[cá]] chẳng được gì cả. Chỉ được một mảnh [[sắt]] dài hơn một thước, đem về để vào chỗ tối. Một hôm Thận cúng giỗ (ngày chết của cha mẹ), nhà vua tới chơi nhà. Thấy chỗ tối có ánh sáng, nhận ra mảnh sắt, nhà vua bèn hỏi:''
Dòng 81:
:- ''Nếu quả là gươm trời cho, thì xin chuôi và lưỡi liền nhau!''
''Bèn lấy mảnh sắt lắp vào trong chuôi, thành ra một chiếc gươm hoàn chỉnh.''
''Tới hôm sau, hoàng hậu ra trông vườn cải, bỗng thấy bốn vết chân của người lớn, rất rộng, rất to. Hoàng hậu cả kinh, vào gọi nhà vua ra vườn, được quả ấn báu, lại có chữ Thuận Thiên (sau lấy chữ này làm niên hiệu) cùng chữ Lợi. Nhà vua thầm biết ấy là của trời cho, lòng lấy làm mừng, giấu giếm không nói ra. '' <ref>[[Lam Sơn thực lục]], [[Nguyễn Trãi]], cuốn thứ nhất, theo chế bản điện tử bản dịch của Mạc Bảo Thần(dịch năm 1944; NXB Tân Việt in lại lần thứ 3 vào năm 1956), nội dung này thuộc trang 6,7; Tham khảo bản lưu trữ tại trang của [http://www.viethoc.org/eholdings/sach/lstl.pdf Viện Việt học] </ref>; <ref>Dịch giả Mạc Bảo Thần có chú thích kèm theo, nguyên văn: ‘’ Cả ba đoạn "được đất, được gươm, được ấn", lời văn dốt-nát, có chỗ không thành câu, chắc là của người sau thêm vào’’</ref>
''Truyền thuyết kể tiếp rằng, sau Lê Lợi dùng thanh gươm báu đó làm gươm chiến đấu, xông pha chém địch nhiều trận, cuối cùng đuổi được quân Minh, lên làm [[vua]]''
{{Cần biên tập}}
 
''Truyền thuyết kểnày được đưa vào nội dung sách giáo khoa của Việt Nam và viết tiếp rằng,đoạn sau, nói về việc Lê Lợi dùng thanh gươm báu đó làm gươm chiến đấu, xông pha chém địch nhiều trận, cuối cùng đuổi được quân Minh, lên làm [[vua]]''.
''Đầu năm 1428, Lê Thái Tổ cùng quần thần bơi thuyền ra hồ Tả Vọng. Ra giữa hồ, có [[Rùa Hồ Gươm|Rùa vàng]] nổi lên mặt nước, chắn trước thuyền của vua gọi to:''
 
:''- Xin nhà vua hãy hoàn lại gươm thần cho Long Vương!''
''Đầu năm 1428, Lê Thái Tổ cùng quần thần bơi thuyền ra hồ Tả Vọng. RaNhận giữalệnh hồLong Quân, có [[Rùa Hồ Gươm|Rùa vàng]]rùa nổi lên mặt nước, chắn trước thuyền của vua gọi to:''.
''Lê Thái Tổ rút gươm trả, rùa vàng ngậm lấy gươm lặn xuống nước đi mất. Từ đó hồ Tả Vọng được đặt tên là hồ Hoàn Kiếm.''
 
''Theo lệnh vua, thuyền đi chậm lại. Đứng ở mạn thuyền, vua thấy lưỡi gươm bên người tự nhiên động đậy.''
 
Rùa tiến về thuyền vua và nói
:''- Xin nhàbệ vua hãyhạ hoàn lại gươm thầnlại cho Long VươngQuân!''
 
''Vua nâng gươm hướng về phía Rùa Vàng. Nhanh như cắt, rùa há miệng đớp lấy thanh gươm và lặn xuống nước.''
 
''Từ đó, hồ Tả Vọng bắt đầu mang tên là Hồ Gươm hay hồ Hoàn Kiếm'' <ref>Trang 39-41, sách Ngữ văn lớp 6, tập 1. Bài Sự tích Hồ Gươm (truyền thuyết). NXB Giáo dục Việt Nam, in năm 2013</ref><ref>Cuối bài chú thích ‘’Theo Nguyễn Đổng Chi’’</ref>
 
===Di tích liên quan===