Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Không có tóm lược sửa đổi
Không có tóm lược sửa đổi
Dòng 1:
{{DISPLAYTITLE:<span style="font-family: Times New Roman ; font-weight:kusiv; color:#FFFFFF; text-shadow:#00BFFF 0.2em 0.2em 0.2em; letter-spacing: 1px; padding: 1px 3px;"> <i><center>'''Thành viên:<span style="color:#006400;">Langtucodoc</span>'''</center></i></span>}}
[[Tập tin:Falling rain in mexico.jpg|thumb|]]
<br />
<br /><br /><br /><br />
 
[[File:Flower refraction.jpg|250px|thumb]]
[[File:Flower refracting in rain droplets 03-26-11.jpg|250px|thumb]]
[[File:Flower refracted in rain droplets 06-29-11.jpg|250px|thumb]]
[[File:Apricot Flowers - Raining Georgia.JPG|250px|thumb]]
<span style="font-family: Times New Roman ; font-weight:kusiv; color:#9932CC; text-shadow:grey 0.2em 0.2em 0.2em; letter-spacing: 1px; padding: 1px 1px;">
:::;cảm hoài, viết nhanh khi đọc lại thơ Tuấn
 
{{cquote|'''''<big>''Lãng tử''</big><big>... ven trời nghe muốn khóc</big>'''''
 
'''''<big>Tiếng Ðời xô động, tiếng hờn căm...</big>'''''
:::Khi soạn lại những giòng thơ cũ
:::thấy bạn ta hình bóng thưở xưa
:::chợt hiểu ra ân tình chưa dứt
:::còn đây chút lửa một thời xa
 
 
:::chiều còn nói, còn cười, còn khóc
:::vui, buồn, chỉ cách một sát na
:::đã ai ngờ sau đêm định mệnh
:::bạn và ta đôi ngã âm dương
 
'''''<big>Thẹn cùng trời đất mòn xuôi ngược</big>'''''
 
'''''<big>Chí lớn không đầy một tấc ngang</big>'''''
:::phải chi thời đó chia hạt muối
:::đời liêu xiêu cũng cố nương nhau
:::khen, trách gì nhau, thêm hệ lụy
:::đời ai chẳng có đúng và sai
 
 
:::vẫn còn đây vài điều chưa tỏ,
:::những ân tình chưa kịp trao nhau
:::để bây giờ xót xa nhớ đến
:::lời yêu thương sao nói muộn màng
 
<small><small>Trích từ 2 bài thơ của Thâm Tâm</small></small>}}
 
<br /><br /><br /><br /><br /><br /><br /><br />
:::chạy rong đời bao năm vất vả,
:::nghỉ yên thôi, lãng tử bạn tôi !
:::nếu đã biết trần gian cõi tạm
:::đất với trời cũng chẳng xa xôi
 
{{cquote|Tiếng nói thầm kín của một người nhiều khi suốt cuộc đời không thể nào bày tỏ. Có khi bày tỏ được thì cũng là những tiếng nói dở dang. Có người giấu bặt. Tôi chưa hề quên cái hiệu lệnh muôn đời: "Cái ta đáng ghét". Tuy nhiên trong cuộc sống thường nhật nơi đây, ngoài những ngày hét la to đầy nộ khí, vẫn có những giây phút lui về muốn thở than. Phải chăng thở than cũng là niềm bí ẩn của con người.
 
Mỗi đời sống ẩn giấu một định mệnh.....
:::chỉ còn đây dăm thằng bạn cũ
:::vẫn loay hoay giữa chốn bụi trần
:::lệ như sương, phủ từng con chữ
:::thắp nén lòng, ai kẻ tri âm...
 
Có những ngày tuyệt vọng cùng cực, tôi và cuộc đời đã tha thứ cho nhau. Từ buổi con người sống quá rẻ rúng tôi biết rằng vinh quang chỉ là điều dối trá. Tôi không còn gì để chiêm bái ngoài nỗi tuyệt vọng và lòng bao dung. Hãy đi đến tận cùng của tuyệt vọng để thấy tuyệt vọng cũng đẹp như một bông hoa. Tôi không muốn khuyến khích sự khổ hạnh, nhưng mỗi chúng ta hãy thử sống cùng một lúc vừa kẻ chiến thắng vừa kẻ chiến bại. Nỗi vinh nhục đã mang ta ra khỏi đời sống để đưa đến những đấu trường.
 
Tôi đang bắt đầu những ngày học tập mới. Tôi là đứa bé. Tôi là người bạn. Ðôi khi tôi là người tình. Chúng tôi cùng học vẽ lại chân dung của nhân loại Vẽ lại con tim khối óc. Trên những trang giấy trắng tinh khôi chúng tôi không bao giờ còn thấy bóng dáng của những đường kiếm mưu đồ, những vết dao khắc nghiệt. Chúng tôi vẽ những đất đai, trên đó đời sống không còn bạo lực.
:::LMT (8/2012)
 
Như thế, với cuộc đời, tôi đã ôm một nỗi cuồng si bất tận. Mỗi đêm, tôi nhìn trời đất để học về lòng bao dung. Nhìn đường đi của kiến để biết về sự nhẫn nhục. Sông vẫn chảy đời sông. Suối vẫn trôi đời suối. Ðời người cũng để sống và hãy thả trôi đi những tị hiềm.
 
Chúng ta đã đấu tranh. Ðang đấu tranh. Và có thể còn đấu tranh lâu dài. Nhưng tranh đấu để giành lại quyền sống, để làm người, chứ không để trở thành anh hùng hay làm người vĩ đại. Cõi nguồn từ khước tước hiệu đó.
 
Chúng ta đã đấu tranh như một người trẻ tuổi và đã sống mệt mỏi như một kẻ già nua. Tôi đang muốn quên đi những trang triết lý, những luận điệu phỉnh phờ. Ở đó có hai con đường. Một con đường dẫn ta về ca tụng sự vinh quang của đời sống. Con đường còn lại dẫn về sự băng hoại.
 
Nhân loại, mỗi ngày, đang cố bày biện những tiệm tạp hóa mới. Ðóng thêm nhiều kệ hàng. Người ta bán đủ loại: đói kém, chết chóc, thù hận, nô lệ, vong thân...
<center>
viết nhanh, để nhớ bạn tôi. Xin đừng chê trách vì thơ lạc điệu, không vần !</center>
 
Những đấng tối cao, có lẽ đã ngủ quên cùng với chân lý.
<br/>
 
Tôi đã mỏi dần với lòng tin. Chỉ còn lại niềm tin sau cùng. Tin vào niềm tuyệt vọng. Có nghĩa là tin vào chính mình. Tin vào cuộc đời vốn không thể khác.
 
Và như thế, tôi đang yêu thương cuộc đời bằng nỗi lòng của tên tuyệt vọng.|||Trịnh Công Sơn [http://www.trinh-cong-son.com/tcsvan1.html]}}
 
 
 
<br /><br /><br /><br /><br /><br /><br /><br /><br />
<center>
'''Hôm nay [[{{CURRENTDAYNAME}}]], ngày [[{{CURRENTDAY}} {{CURRENTMONTHNAME}}]], [[{{CURRENTYEAR}}]], {{CURRENTTIME}} ([[UTC]]/[[GMT]]). Giờ Việt Nam: {{#time:G|+7 hours}}<span style="text-decoration:blink">:</span>{{#time:i|0 minutes}} {{#time:a|+7 hours}}.<br>[[Wikipedia tiếng Việt]] hiện có {{NUMBEROFARTICLES}} bài viết (và {{NUMBEROFFILES}} tập tin).'''<br>
</center>
{{user vi-0}}