Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Võ Di Nguy”
Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
n nhỏ |
|||
Dòng 38:
Dù chỉ một mình, Lê Văn Duyệt vẫn liều mạng thúc binh tiến lên rồi cho nổi hỏa công, lửa theo gió tạt vào, ''đến 4 giờ sáng, thì các chiến hạm của Phú Xuân đều ra tro, thuyền lớn thuyền nhỏ đến quá trưa mới tắt lửa...''<ref name="a"/> Đây là trận thủy chiến dữ dội nhất, đáng được gọi là “võ công đệ nhất” trong thời phục nghiệp của nhà Nguyễn.
Sau trận chiến, thi
Năm [[Gia Long]] thứ sáu ([[1807]]), Võ Di Nguy được nâng lên hàng nhất phẩm, được cấp mộ phu. Sang đời [[Minh Mạng]] ([[1824]]), ông được thờ nơi Thế miếu.
|