Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Trấn Bình đài”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Dòng 42:
Trong quá trình xâm lấn chủ quyền với triều đình Huế, người Pháp đã tìm cách chiếm hữu Trấn Bình đài kể từ sau vụ đánh chiếm [[trấn Hải Thành]] vào năm 1883. Vì yếu thế, triều đình [[nhà Nguyễn]] phải nhường Trấn Bình đài cho quân đội Pháp đóng quân theo tinh thần điều V của Hiệp ước Patenôtre (1884). Lúc đó, nơi đây vẫn được gọi là "thành Mang Cá", nhưng vào năm 1886, Toàn quyền Paul Bert lại ép triều đình [[Đồng Khánh]] nhường thêm một khu đất ở bên trong góc đông bắc của Kinh thành để quân đội Pháp xây dựng thêm doanh trại, đồn bót, bệnh xá, nhà nguyện.v.v... Người Pháp còn xây một bức tường thành bằng đá và gạch cao để ngăn cách riêng biệt phần [[tô giới]] mà họ thủ đắc trong [[Đại Nội|Thành Nội]] (''Concession Francaise de Hue''). Do đó, để phân biệt sự khác nhau giữa hai địa phận ấy, nhân dân địa phương đã gọi Trấn Bình đài là ''Mang Cá Nhỏ'' và khu đất mới nhường thêm ở trong góc Đông Bắc của kinh thành là ''Mang Cá Lớn''.
 
Ngày [[5 tháng 7]] năm 1885, trong [[Trận Kinh thành Huế 18841885]], [[Tôn Thất Thuyết]] chỉ huy 20.000 quân tập kích vào đồn, tấn công 1.400 quân Pháp do De Courcy chỉ huy. Sau 20 giờ, quân Pháp phản công thành công khiến quân triều đình thiệt hại 1.000 người. Tôn Thất Thuyết đưa vua Hàm Nghi và gia quyến rút khỏi Huế, về Tân Sở, [[Quảng Trị]]. Tại đây, vua [[Hàm Nghi]] hạ [[chiếu Cần Vương]].
 
Sau khi thực dân Pháp rút về nước, đồn tiếp tục trở thành trại lích của Quân đội Việt Nam Cộng Hòa. Năm 1968, trong [[trận Mậu Thân tại Huế]], nơi đây chứng kiến một trong những trận giao tranh ác liệt nhất trong [[chiến tranh Việt Nam]]. Ngày 7 tháng 2 năm 1968, trong một trong những vụ tập kích đường không hiếm hoi của Bắc Việt, 4 chiếc [[IL-14]] của Không quân Nhân dân Việt Nam cất cánh từ [[Gia Lâm]] với mục tiêu ném bom đồn Mang Cá nhưng thất bại do không định vị được mục tiêu, kết quả 3 chiếc bay về an toàn, 1 chiếc bị rơi.