Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Tartarus”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
n →‎Tartarus trong kinh Tân Ước: clean up, General fixes using AWB
Dòng 13:
Ban đầu, Tartarus chỉ dùng để giam giữ những kẻ được cho là hiểm họa đối với sự thống trị của các vị thần trên [[núi Ólympos|đỉnh Olympus]]. Trong các truyền thuyết về sau, Tartarus được biết đến như địa ngục để trừng phạt những kẻ tội lỗi, nơi mà họ phải gành chịu những hình phạt thích ứng với tội của mình. Ví dụ như [[Sisyphus]], người đã báo cho cha của [[Asopus]] nơi mà Zeus đã bắt cóc con gái ông, [[Aegina (thần thoại)|Aegina]]. Zeus cho đó là một hành động chống đối lại quyền lực của thần linh nên đã ra lệnh đày Sisyphus xuống Tartarus. Ngày qua ngày, Sisyphus phải lăn một tảng đá nặng lên một triền dốc dài. Mỗi khi tảng đá được lăn đến đỉnh, nó lại lăn xuống, và Sisyphus lại phải bắt đầu lại từ đầu. Với hình phạt trên, Zeus muốn trừng phạt sự kiêu hãnh của Sisyphus, ám chỉ rằng trí óc, tài năng của người phàm không bao giờ có thể so sánh được với quyền lực của thần linh.
 
Ngoài ra còn có [[Ixion (thần thoại)|Ixion]], người đầu tiên làm đổ máu một người thân trong gia đình khi lừa cha vợ của mình xuống một hố than nóng đỏ để không phải trả tiền cưới, phải chịu một hình phạt là sống trong một vòng [[lửa]]. [[Tantalus (thần thoại)|Tantalus]], sau khi được mời dự tiệc cùng các vị thần, quyết định bày một bàn tiệc, vờ như để trả ơn thần linh, vừa là để thử thách các vị thần. Ông ta giết con trai mình là [[Pelops]] và đem làm thức ăn dâng cho thần linh. Tantalus phải trả giá cho tội lỗi của mình giữa dòng [[sông]] lạnh cóng của Tartarus, thân mình bị buộc vào một tảng đá, và trái cây chín mọc đầy bên trên. Chịu một lời nguyền của sự đói khát bất tận, Tantalus luôn tìm cách với tới [[nước]] uống và [[quả|trái cây]], nhưng lần nào cũng vậy, mọi thứ đều bị đẩy ra khỏi tầm với của ông ta, lúc khát nước Tantalus cúi đầu xuống dòng sông, thì sông biến thành bùn đất. Còn khi đói, ông ta vươn lên cành cây để hái quả, nhưng những cành trĩu nặng quả ấy cứ cao mãi, vượt khỏi tầm tay của ông.
 
Theo [[Platon]], [[Rhadamanthus]], [[Aeacus]] và [[Minos]] là những người nhận trách nhiệm phán xét ở nơi đây. Rhadamanthus xét xử những linh hồn đến từ [[Châu Á]]; Aeacus xét xử những linh hồn đến từ [[Châu Âu]] và Minos là người bỏ lá phiếu quyết định và cũng đồng thời là người phán xét những [[người Hy Lạp]].