Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Văn học Việt Nam thời Tiền Lê”
Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
n →Liên kết ngoài: clean up, replaced: → using AWB |
n Alphama Tool, General fixes |
||
Dòng 11:
==Tác phẩm==
===Thơ sấm===
Thời này được xem là
{|-valign="top"
Dòng 17:
:Bản phiên âm [[Từ Hán-Việt|Hán-Việt]]:
:
:Lê gia xuất Thánh minh
:Cạnh tranh đa hoạnh tử
:Đạo lộ tuyệt nhân
|
:Bản dịch:
Dòng 31:
(Trần Quốc Vượng dịch).
[[Việt sử lược]] ghi lời sấm xuất hiện vào năm 974, để báo trước sự kiện sẽ diễn ra vào năm 979, [[Đại Việt sử ký toàn thư]] còn thêm cả chuyện [[loạn 12 sứ quân|12 sứ quân]] và triều Lý xuất hiện bằng một khổ thơ 4 câu. Về mặt văn học, có thể xem lời sấm trên đây là sự phản ánh xung đột chết chóc, và điều tiên tri Hoàng đế anh minh sẽ xuất hiện. Thiền sư [[Vạn Hạnh]]
{|-valign="top"
|
:Bản phiên âm [[Từ Hán-Việt|Hán-Việt]]:
:
:Lý tử thụ Nam thiên
:Tứ phương can qua tĩnh
:Bát biểu hạ bình
|
:Bản dịch:
Dòng 57:
:Bản phiên âm [[Từ Hán-Việt|Hán-Việt]]:
:
:Ngưỡng diện hướng thiên
|
:Dịch là:
Dòng 72:
:Bản phiên âm [[Từ Hán-Việt|Hán-Việt]]:
:
:Hồng trạo bãi thanh
|
:Dịch là:
Dòng 81:
|}
Thâm ý của Lý sứ thần
{|-valign="top"
Dòng 87:
:Bản phiên âm [[Từ Hán-Việt|Hán-Việt]]:
:
:Khê đàm ba tĩnh kiến thiền
|
:Dịch là:
Dòng 96:
|}
Đến khi Giác ra về cùng năm 987, [[Khuông Việt]] làm bài từ theo điệu Vương lang quy để đưa tiễn, theo lệnh [[Lê Đại Hành|Lê Hoàn]]. [[Khuông Việt]] tức [[Khuông Việt|Ngô Chân Lưu]] (933-1011), theo sử sách là hậu duệ của Ngô Quyền, thời [[Đinh Tiên Hoàng]] được lĩnh chức Tăng thống và được ban hiệu là [[Khuông Việt]] đại sư (nhà sư lớn khuông phò nước Việt). Dưới triều [[Lê Đại Hành]], sư được vua kính trọng
{|-valign="top"
|
:Bản phiên âm [[Từ Hán-Việt|Hán-Việt]]:
:
:Dao vọng thần tiên phục đế hương.
:Thiên trùng vạn lý thiệp thương lang,
Dòng 109:
:Phan luyến sứ tinh lang
:Nguyện tương thâm ý vị Nam cương
:Phân minh tấu ngã hoàng.
|
:Bùi Duy Tân dịch là:
Dòng 124:
|}
Bài từ, ngoài cảm xúc chân tình, làm nên giá trị như đã nói trên, còn giàu ý nghĩa về thể loại. Vương lang quy là tác phẩm mở đầu cho thể tài từ khúc trong văn học cổ, một thể tài đang thăng hoa để trở thành danh ngữ Tống từ, tiếp nối Đường thi, Hán phú... Sư nước Việt ngâm Tống từ tiễn Tống sứ của nước Đại Tống.
Vương lang quy dù có là danh tác văn chương giàu ý nghĩa lịch sử, thì người ta cũng khó đồng tình với Nhà văn - Giáo sư Trần Thanh Đạm, khi ông lấy bài này, sóng đôi với bài [[Quốc tộ]], xem đó là hai tuyệt tác mở đầu lịch sử văn học Việt Nam thời cổ của hai thiền sư thi sĩ thời này. (Xem Hai thiền sư thi sĩ mở đầu văn học cổ điển Việt Nam - Hồn Việt - Nxb. Văn học). Dựa vào tư liệu mà giới nghiên cứu cổ Việt Nam học, trong mươi năm gần đây phát hiện, Bùi Duy Tân cho rằng [[Quốc tộ]] và [[Nam quốc sơn hà]] mới là hai kiệt tác ngang qua một đời vua: [[Lê Đại Hành]].
Dòng 131:
{{chính|Nam quốc sơn hà}}
Chiến tích anh hùng của cộng đồng quốc gia [[Đại Cồ Việt]] thời đại [[Lê Đại Hành|Lê Hoàn]], gắn với sự xuất hiện của một bài thơ huyền thoại: [[Nam quốc sơn hà]]. Đầu những năm 90 của thế kỷ XX, nhân đi tìm tác phẩm đầu tiên của văn học dân tộc, để phản bác một ngộ nhận: Bạch vân chiếu xuân hải - bài phú khoa Tiến sĩ thời Đường của Khương Công Phụ (người Việt gốc Hoa, đời thứ ba, thi đỗ lại trở về đất tổ, làm quan to, có lúc ngang Tể tướng thời Đường) là tác phẩm đầu tiên của văn học Việt, nhà nghiên cứu Bùi Duy Tân đã chú ý đến xuất xứ của bài thơ [[Nam quốc sơn hà]]. GS. [[Trần Quốc Vượng]] mách cho những dòng viết của GS. [[Hà Văn Tấn]], trong bài Lịch sử, sự thật và sử học<ref>(Tổ Quốc - 401 - 1 - 1988)</ref>
:
Qua xuất xứ<ref>Các nội dung dưới đây đã được viết thành nhiều bài, đăng tải trên nhiều sách báo, tạp chí (Xưa & Nay, Nghiên cứu văn học, Tạp chí Hán Nôm, Văn hóa dân gian, Thế giới mới, Văn nghệ, Văn hiến Hà Nội, Lý Công Uẩn và Vương triều Lý, Khảo và luận, Từ điển tác gia - tác phẩm, Hợp tuyển văn học trung đại, Sách giáo khoa Văn học 9, Tư liệu văn học 10 v.v...), soạn thành giáo án giảng giải ở hàng trăm giảng đường đại học và cao học, cấu tạo thành lời cho nhiều hội thảo, nhiều cuộc chuyện trò, trao đổi... Tất cả đều một kết luận: Nam quốc sơn hà là bài thơ thần, vô danh, không phải của Lý Thường Kiệt như đã ngộ nhận. Kết luận này tuy khoa học, và không kém phần thuyết phục, nhưng ngược lại một định luật, tuy không đúng nhưng từ lâu đã ăn sâu vào tâm thức đại chúng, nhất là khi đất nước chống ngoại xâm, vì thế không dễ có ngay sự đồng thuận rộng rãi. Đành chờ đợi, chắc cũng chẳng bao xa, khi mà toàn bộ sách giáo khoa trung học bộ mới, cả sách lịch sử và ngữ văn đều đã khẳng định: Nam quốc sơn hà là bài thơ thần, Lý Thường Kiệt có thể chỉ là người sử dụng bài thơ thần, để động viên quân sĩ xung trận mà thôi.</ref> bài [[Nam quốc sơn hà]] cho thấy:
Dòng 137:
#Không có một văn bản nào ghi nhận Lý Thường Kiệt là tác giả, hoặc tương truyền là tác giả bài thơ.
#Tất cả các văn bản đều ghi nhận bài thơ là của thần. Thần đây là Trương Hống, Trương Hát, tướng lĩnh của [[Triệu Việt Vương|Triệu Quang Phục]], bị Lý Phật Tử ép hàng, không chịu khuất phục, nên tự tử, trở thành phúc thần, được thờ phụng ở gần 300 ngôi đền ven các triền sông Cầu, sông Thương...
#Thần đọc thơ của thần, âm phù dương gian trợ quốc an dân, chống ngoại xâm, dẹp nổi loạn, trừ tai hoạn, kể đã nhiều lần. Nổi bật là hai lần thần trực tiếp đọc thơ giúp các tướng lĩnh đánh giặc cứu nước. Lần thứ nhất giúp Lê Hoàn chống Tống (981), lần thứ hai giúp Lý Thường Kiệt chống Tống (1076). Văn bản bài thơ đọc hai lần khác nhau, và cũng khác nhau ở hầu hết các dị bản còn lại.<ref>bài [[Nam quốc sơn hà]] hiện hành, ở cả sách giáo khoa, thấy có ở văn bản Việt sử tiêu án của Ngô Thì Sĩ, Trương Tôn thần sự tích - khuyết danh v.v... chỉ khác Đại Việt sử ký toàn thư: đảo
#Bài thơ không hề được tuyển vào các tuyển tập thơ ca chữ Hán thời xưa, trước sau nó vẫn là thành phần cơ hữu trong truyền thuyết dân gian. [[Nam quốc sơn hà]] chắc là do nhân sĩ thời tự chủ sáng tác, song đã được dân gian hóa, được hoàn thiện dần theo đặc trưng tập thể truyền miệng. Rồi sau được cố định trong thần tích, thần phả, truyện ký, nhưng vẫn lưu truyền trong dòng đời, qua nhiều thế hệ, âm phù con cháu đánh giặc cứu nước. Cho nên, phải coi đó là bài thơ thần, tác giả là khuyết danh cũng được, nhưng là vô danh, hoặc vô danh thị thì khoa học hơn.
#Từ trong những văn bản đáng tin cậy trên đây, có thể thấy: ngộ nhận Lý Thường Kiệt là tác giả [[Nam quốc sơn hà]] của Trần Trọng Kim trong Việt Nam sử lược xuất bản từ 1919-1920, là do tự ý, chứ không dựa vào bất kỳ một tư liệu Hán Nôm nào. Sau đó, hầu hết các học giả đều sai theo, cho mãi đến hết thế kỷ thứ XX, có Hoàng Xuân Hãn, Đặng Thai Mai hoài nghi.
Về thời điểm xuất hiện của bài thơ Nam quốc sơn hà cũng như truyền thuyết Trương Hống - Trương Hát, như một tác phẩm nhân gian truyền miệng. Tư liệu còn lại cho ta biết thần phù trợ người trừ tai ngữ hoạn nhiều lần, ở nhiều nơi vào những năm tháng khác nhau từ Ngô - Đinh - Lê xuống đến Lý - Trần. Song, thần trực tiếp đọc thơ âm phù đánh giặc ngoại xâm, thì chỉ có hai lần. Lần giúp Lý Thường Kiệt, nhiều người đã biết, lần giúp Lê Hoàn được kể như sau: Năm Thiên Phúc nguyên niên (980) đời Lê Đại Hành, Hầu Nhân Bảo, Tôn Toàn Hưng cầm đầu đạo quân xâm lược nước Nam. Đến sông Đại Than, hai bên đối lũy, cầm cự với nhau. [[Lê Đại Hành]] được mộng báo của thần Trương Hống - Trương Hát:
{|-valign="top"
|
:Bản phiên âm [[Từ Hán-Việt|Hán-Việt]]:
:'''Nam quốc sơn hà'''
:
:Hoàng thiên dĩ định tại thiên thư
:Như hà Bắc lỗ lai xâm phạm
:Bạch nhẫn phiên thành phá trúc
|
:Bản dịch nghĩa:
Dòng 168:
Quân Tống nghe thấy, xéo đạp vào nhau mà chạy tan... Đại Hành trở về ăn mừng, phong thưởng công thần, truy phong cho hai vị thần nhân, sai dân phụng thờ, huyết thực hưởng đời đời. (Lĩnh Nam chích quái - Trần Thế Pháp - Vũ Quỳnh - Kiều Phú).
Dựa vào tư liệu trên đây và nhiều văn bản truyền thuyết, thần tích được ghi chép lại trong có bài thơ thần Nam quốc sơn hà, một số nhà nghiên cứu cho rằng bài thơ đã xuất hiện đầu thời tự chủ. Nhưng không phải là thời đã giành được chính quyền, nhưng vẫn tự xưng và tự phong là Tiết độ sứ từ Khúc Thừa Dụ đến Dương Đình Nghệ. Cũng không phải triều Ngô Quyền đã xưng vương, thể hiện ý thức tự chủ, sánh ngang với các chư hầu của thiên triều. Ngô Sĩ Liên chép bài thơ này vào kỷ nhà Lý, nên có người thời sau tưởng là thơ Lý Thường Kiệt. Thậm chí cũng không thể là triều Đinh, dầu cho thời này, vua đã dám xưng là [[Đinh Tiên Hoàng]], sánh so ngang ngửa với Tần Thủy Hoàng ngày xưa và hoàng đế Trung Hoa cùng thời. Hơn nữa, thời này chưa có ngoại xâm lăm le ngoài cõi, chưa cần lời lẽ
Nam quốc sơn hà được coi như bản tuyên ngôn độc lập, vừa khẳng định chủ quyền, lãnh thổ, ngôi vị Nam đế, vừa thể hiện niềm tin ta thắng, địch thua, dựa vào thiên lý và chính nghĩa, là chủ đề của bài thơ, cũng là sự thăng hoa của tinh thần dân tộc thời phá Tống - bình Chiêm của triều đại [[Lê Đại Hành]]. Nhận định như thế là phù hợp với quy luật và tiến trình phát triển văn hoá, văn học, của lịch sử dân tộc.
Dòng 174:
===Quốc tộ===
{{chính|Quốc tộ}}
Kiệt tác thứ hai, ở triều đại Hoàng đế Lê Hoàn là một bài ngũ ngôn tuyệt cú của nhà sư [[Pháp Thuận]], danh gia đã đề cập tới ở phần trên, khi tiếp sứ Lý Giác. Theo Thiền uyển tập anh, tác phẩm duy nhất còn giữ lại được văn bản bài thơ, thì [[Pháp Thuận|Đỗ Pháp Thuận]] (915-990) học rộng, có tài văn thơ, lời nói phần nhiều hợp với sấm ngữ.
{|-valign="top"
|
:'''Bản phiên âm [[Từ Hán-Việt|Hán-Việt]]''':
:
:Nam thiên lý thái bình
:Vô vi cư điện các
:Xứ xứ tức đao
|
:'''Bản dịch nghĩa''':
Dòng 198:
Trong văn bản chữ Hán, bài thơ không có tên. Các tập thi tuyển thời xưa không tuyển bài này. Thơ văn Lý - Trần (tập I) có lẽ là tập sách giới thiệu bài thơ đầu tiên, với nhan đề: Đáp quốc vương quốc tộ chi vấn (Trả lời nhà thơ hỏi về vận nước). Tổng tập văn học Việt Nam (Tập 1) xuất bản 1980, đặt tên bài thơ là [[Quốc tộ]] (Vận nước, hoặc Ngôi nước). Đây là bài thơ có tên tác giả xuất hiện sớm nhất, nên được các sách văn học sử, tổng tập, tuyển tập và cả sách giáo khoa văn học đặt vào vị trí khai sáng cho văn học cổ dân tộc. Một số sấm thi, sấm ngữ và cả Nam quốc sơn hà thường là khuyết danh hoặc vô danh, nên chưa thể xác định được năm tháng tác phẩm ra đời. Thơ kệ của một số thiền sư nặng về thuyết giáo, giá trị văn học có phần hạn chế và hầu hết ra đời còn sau cả [[Quốc tộ]], nên tính chất cột mốc của tác phẩm là điều cần khẳng định.
Cũng như Nam quốc sơn hà, [[Quốc tộ]] là bài thơ giàu sắc thái chính luận, một bài thơ viết về những vấn đề chính trị xã hội hiện hành của đất nước. Để trả lời nhà vua
==Xem thêm==
|