Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Ân (nước)”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Cheers!-bot (thảo luận | đóng góp)
n →‎Tham khảo: replaced: {{tham khảo}} → {{tham khảo|2}} using AWB
n Alphama Tool, General fixes
Dòng 48:
Sau khi [[Chu Vũ Vương|Cơ Phát]] đánh bại [[Trụ Vương]], tiêu diệt [[nhà Thương]] (hay nhà Ân), đã lên ngôi thiên tử, lập ra [[nhà Chu]], tức [[Chu Vũ Vương]]. Chu Vũ Vương biết lòng người còn nhớ nhà Ân, theo kiến nghị của [[Chu Công Đán]] nên không làm tuyệt hương hoả nhà Ân và đã làm lễ cáo tế trời đất, cho con của Trụ Vương là [[Vũ Canh]] tiếp tục cai trị đất Ân. Nước Ân đóng đô tại thủ đô của triều Thương trước đây (tức [[Ân Khư]]), lãnh thổ của Ân gần tương ứng với khu vực bắc bộ tỉnh [[Hà Nam (Trung Quốc)|Hà Nam]], nam bộ tỉnh [[Hà Bắc (Trung Quốc)|Hà Bắc]] và đông nam bộ tỉnh [[Sơn Tây (Trung Quốc)|Sơn Tây]] ngày nay.
 
Các vùng xung quanh nhà Ân còn chưa hoàn toàn thần phục nhà Chu, nên Chu Vũ Vương chia làm ba khu vực: phong cho em trai Vũ Vương là [[Hoắc Thúc Xử|Thúc Xử]] (叔處) cai quản [[Hoắc (nước)|nước Hoắc]] (霍);<ref group="chú">quốc đô ở khu vực [[Hoắc Châu]], tỉnh Sơn Tây ngày nay</ref> một em trai khác của Vũ Vương là [[Quản Thúc Tiên|Thúc Tiên]] được phong [[nước Quản]]<ref group="chú">quốc đô ở khu [[Quản Thành]], địa cấp thị [[Trịnh Châu]], tỉnh Hà Nam hiện nay</ref> còn người em [[Sái Thúc Độ|Thúc Độ]] được cai quản [[Sái (nước)|nước Sái]].<ref group="chú">quốc đô ở tây nam [[Thượng Thái]], tỉnh Hà Nam hiện nay</ref> Trên danh nghĩa, ba người em của Chu Vũ vương có trách nhiệm giúp đỡ Vũ Canh, nhưng trên thực tế, Chu Vũ Vương dùng họ để giám sát, kiềm chế nước Ân, vì vậy sử gọi họ là “Tam"Tam giám”giám".
 
Sau khi Chu Vũ Vương mất, thái tử Tụng kế vị, tức [[Chu Thành Vương]]. Do Chu Thành Vương còn nhỏ tuổi nên [[Chu Công Đán]] nhập kinh phụ chính. Vũ Canh ở đất Ân nhân cơ hội nhà Chu mới dựng, vua mới của nhà Chu còn nhỏ, nên định khôi phục nhà Ân. Thúc Tiên, Thúc Xử và Thúc Độ bất mãn, lại nghe theo lời dụ của Vũ Canh, đều đồng tình theo Vũ Canh chống lại Chu Công Đán và Chu Thành Vương.