Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Trương Sĩ Thành”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
n Alphama Tool, General fixes
n clean up, replaced: chánh → chính (10), Chánh → Chính using AWB
Dòng 47:
Tháng 3, Sĩ Thành chiếm được thành Thái Châu, trọng trấn của [[Hoài Đông]], thu hút sự chú ý của [[nhà Nguyên|triều đình]]. [[Cao Bưu]] [[tri phủ]] Lý Tề đến Thái Châu chiêu hàng, bị Sĩ Thành bắt giữ. Tháng 5, nghĩa quân chiếm được 2 thành [[Hưng Hóa, Thái Châu|Hưng Hóa]], Cao Bưu, triều đình lại phái Hoài Nam hành tỉnh <ref>"Hành tỉnh" là đơn vị hành chính, đến ngày nay lược đi gọi là "tỉnh"</ref> chiếu ma <ref>"Chiếu ma" là quan chức được đặt ra vào đời Nguyên, hàm bát phẩm, có nhiệm vụ thiết lập sổ sách theo dõi tình hình xuất nhập của lương thực, tiền bạc</ref> [[Thịnh Chiêu]] đến chiêu hàng. Sĩ Thành bắt giữ rồi giết chết ông ta.
 
Tháng giêng năm 1354, Sĩ Thành ở Cao Bưu kiến lập chánhchính quyền, đặt quốc hiệu là "Đại Chu", đổi niên hiệu là "Thiên Hữu", tự xưng "Thành vương". Tháng 2, triều đình phái [[Hồ Quảng]] hành tỉnh Bình chương chánhchính sự Cẩu Nhi làm hoài nam hành tỉnh Bình chương chánhchính sự, soái quân đánh Cao Bưu; tháng 6, phái [[Đạt Thức Thiếp Mục Nhĩ]] tiến đánh, sau đó lại mệnh cho [[Chiết Giang|Giang Chiết]] hành tỉnh Tham tri chánhchính sự Phật Gia Lư hiệp đồng với Đạt Thức Thiếp Mục Nhĩ tấn công Sĩ Thành. Ông chỉ huy nghĩa quân đánh bại tất cả, thừa thắng truy kích, mở rộng phạm vi hoạt động, khống chế được Vận Hà, cắt đứt con đương vận chuyển lương, tiền đến Đại Đô. Trong lúc này, nghĩa quân gặp nhiều thất bại, rơi vào giai đoạn suy thoái, khiến cho lực lượng của Sĩ Thành, đang nắm giữ vùng đất giàu tài nguyên nhất cả nước, trở thành mục tiêu chính của triều đình.
 
Tháng 9, [[nhà Nguyên|triều đình]] phái Hữu thừa tướng [[Thoát Thoát]] tiến đánh, nghĩa quân mấy lần giao chiến đều thất bại, lui về Cao Bưu cố thủ. Thoát Thoát chỉ huy quan quân vây đánh, Sĩ Thành đốc thúc nghĩa quân liều chết chống lại. Trải qua hơn ngàn ngày, trong thành chỉ còn vài ngàn nghĩa quân, lương thực thiếu thốn. Đúng vào lúc này, triều đình tước binh quyền của Thoát Thoát, lấy Hà Nam hành tỉnh Tả thừa tướng Thái Bất Hoa, Trung thư bình chương chánhchính sự Nguyệt Khoát Sát Nhi và Tri xu mật viện sự Tuyết Tuyết thay thế. Nhân lúc tình hình quan quân rối bời, Sĩ Thành đưa quân ra thành tấn công, đánh cho họ đại bại. Sau trận Cao Bưu, toàn bộ cuộc khởi nghĩa nông dân cuối đời Nguyên trỗi dậy, còn nông dân vũ trang một dải Giang Chiết nối nhau đến đầu quân cho ông.
 
Mùa đông năm 1355, Sĩ Thành phái người em thứ 3 là Trương Sĩ Đức đưa quân vượt [[Trường Giang]] nam hạ, đến tháng 3 năm sau mới thôi, trước sau chiếm được các nơi [[cảng Phúc Sơn|Phúc Sơn Cảng]], [[Thường Thục]], [[Gia Định]].
 
==Xây dựng chính quyền==
Tháng 3 năm 1356, Sĩ Thành đến đóng quân ở Bình Giang<ref>Nay là thành phố [[Tô Châu]]</ref>, đổi làm phủ Long Bình. Tiếp đó, ông định đô ở Long Bình, đem chùa Thừa Thiên sửa làm Vương cung, thiết lập cơ cấu hành chánhchính tỉnh, viện, 6 bộ, nhiệm mệnh [[Lý Hành Tố]] làm Thừa tướng, [[Trương Sĩ Đức]] làm Bình chương, [[Tưởng Huy]] làm Hữu thừa, [[Phan Nguyên Minh]] làm Tả thừa, [[Sử Văn Bỉnh]] làm Xu mật viện đồng tri, [[Chu Nhân]] làm Long Bình thái thú.
 
Từ buổi đầu của chánhchính quyền Đại Chu, Sĩ Thành hạ lệnh phế bỏ những thứ thuế hà khắc đối với nông dân và diêm dân. Tháng 3 năm thứ 14 (1354), ông ban bố "'''Châu huyện vụ nông tang lệnh'''", khuyến khích nông nghiệp. Tháng 4 cùng năm lại ban bố "'''Châu huyện hưng học hiệu lệnh'''", phát triển giáo dục, chấn chỉnh phong hóa. Sau khi định đô, ông tiếp tục thực hiện cải cách [[kinh tế]], [[văn hóa]], [[giáo dục]].
 
Về mặt [[kinh tế]], Sĩ Thành phái quân đội cùng [[nông dân]] khai khẩn hai nơi đất hoang Nam Viên và Bắc Viên ở ngoài thành Long Bình, rồi miễn giảm 1 năm thuế ruộng cho nông dân; bỏ hết số thuế mà nông dân còn nợ, còn đem số thuế chánhchính quyền nhà Nguyên đã thu được mà trả lại; đem lương thực và vải vóc của các nhà giàu chia cho dân nghèo và người già. Tại 2 cấp quận, huyện đặt các chức Khuyên nông sứ và Khuyên nông úy, dẫn dắt trăm họ sửa sang thủy lợi, phát triển trồng trọt; nấu chảy tượng Phật của chùa Thừa Thiên để đúc tiền "Thiên Hữu thông bảo", lưu thông ở khu vực Giang Chiết, giúp ổn định giá cả của khu vực này. Một loạt những biện pháp mà Sĩ Thành thực thi đã giúp kinh tế của khu vực Giang Chiết khôi phục và phát triển, lưu dân các nơi nối nhau quay về quê hương, xây dựng nhà cửa, cầy cấy vườn tược <ref>Lục Trọng Đạt (cháu 5 đời của [[Lục Tú Phu]], trên đường từ [[Sơn Đông]] trở về quê nhà [[Diêm Thành]] vào năm 1358) - '''Lục thị tái tục gia phả''': ''Trương Sĩ Thành khởi binh, chiêu nạp lưu di, an phủ trăm họ, quá nửa lưu dân Diêm Thành về nhà''</ref>.
 
Về mặt [[văn hóa]], Sĩ Thành ở Long Bình thiết lập viện Học Sĩ, mở cửa quán Hoằng Văn, chiêu nạp con em gia đình quan lại, những người thông minh trong dân gian, lương thực và tiền bạc của người nhập học đều do chánhchính quyền Đại Chu cung cấp. Năm thứ 22, thứ 25, ông trước sau ở khu vực Giang Chiết 2 lần tiến hành Hương thí, lựa chọn một lượng lớn người đọc sách được nhập học; thiết lập quán Lễ Hiền, phần tử tri thức một dải Giang Chiết đến gia nhập, các danh sĩ cuối đời Nguyên là [[Thi Nại Am]], [[La Quán Trung]], [[Trần Hầu|Trần Cơ]], [[Trần Duy Tiên]],… <ref>Tào Tấn Kiệt, Chu Bộ Lâu, sách đã dẫn, trang 67</ref> nhận quan chức của Đại Chu.
 
Về mặt [[quân sự]], Sĩ Thành sửa sang các thành [[Vô Tích]], [[Thường Thục]], [[Hồ Châu]] nhằm đề phòng thế lực của Chu Nguyên Chương; xây thêm thành ngoài cho Long Bình, đương thời gọi Long Bình là "thiên hạ đệ nhất kiên thành".
 
==Đầu hàng triều đình==
Tháng 6 năm 1356, [[Minh Thái Tổ|Chu Nguyên Chương]] phái sứ giả thông hảo với Sĩ Thành. Ông chẳng những cự tuyệt, bắt giữ sứ giả, mà còn phái binh tấn công [[Trấn Giang]] của Nguyên Chương. Ông ta phản ứng mạnh mẽ, không chỉ đánh lui quân địch ở Trấn Giang, mà còn đánh chiếm các nơi [[Thường Châu]], [[Trường Hưng]], [[Giang Âm]], [[Thường Thục]] của Sĩ Thành, bắt sống em ba Sĩ Đức của ông. Lúc này, Phương Quốc Trân (đã đầu hàng nhà Nguyên) đánh chiếm [[Côn Sơn, Tô Châu|Côn Sơn]] và [[Thái Thương]], khiến Sĩ Thành 2 mặt thụ địch. ChánhChính quyền Đại Chu rơi vào cảnh nguy khốn, lòng người dao động.
 
Tháng 7 năm 1357, Sĩ Đức gởi thư cho Sĩ Thành khuyên anh trai hàng Nguyên, để tìm sự giúp đỡ. Thêm vào những ý kiến tương tự trước đó của bọn thủ hạ, ông quyết định xin hàng triều đình, đổi tên Long Bình trở lại là Bình Giang. Được phong [[Thái uý|Thái úy]], trên dưới nghĩa quân đều được phong thưởng. Từ năm thứ 18 (1358) đến mùa thu năm thứ 20 (1360), ông liên kết với quan quân giao tranh với nghĩa quân của Chu Nguyên Chương ở khu vực Giang Chiết mấy chục trận lớn nhỏ, không phân thắng bại. Đồng thời, nhân lúc quân Tống của [[Hàn Lâm Nhi]] và [[Lưu Phúc Thông]] chia 3 lộ tiến hành bắc phạt, Sĩ Thành đánh chiếm nhiều nơi ở Tô Bắc và Lỗ Nam, mở rộng thế lực đến Tế Ninh.
Dòng 74:
 
==Đắm chìm tửu sắc==
Từ khi tự lập làm vương cho đến lúc diệt vong, Sĩ Thành đắm chìm trong tửu sắc, giao hết mọi việc cho Thừa tướng là người em thứ tư Trương Sĩ Tín. Sĩ Tín có vài trăm danh kỹ, lại phó mặc cho Hoàng Kính Phu, Thái Ngạn Văn và Diệp Đức Tân, nhưng cả 3 đều là văn nhân, chỉ quen với chữ nghĩa, chẳng biết gì về chánhchính sự. Trong dân gian có bài ca dao: "''Thừa tướng làm công việc, chuyên dùng Hoàng Thái Diệp, một sớm gió tây nổi, gốc héo''".
 
Từ năm thứ 20 (1360), 2 tập đoàn [[Minh Thái Tổ|Chu Nguyên Chương]] – [[Trần Hữu Lượng]] triển khai quyết chiến, nhưng Sĩ Thành vẫn cho rằng có thể giữ được cục diện chia ba chân vạc, không đưa ra hành động nào.
Dòng 103:
{{tham khảo|2}}
{{Nguyên mạt Minh sơ}}
 
[[Thể loại:Khởi nghĩa cuối đời Nguyên]]
[[Thể loại:Sinh 1321]]