Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Miss Saigon”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Solemn (thảo luận | đóng góp)
Solemn (thảo luận | đóng góp)
Không có tóm lược sửa đổi
Dòng 47:
*1991 [[Theatre World Award]] (Lea Salonga) '''WINNER'''<ref name="ibdb"/>
 
==Những vấn đề gây tranh cãi==
''Miss Saigon'' nhậc được chỉ trích từ cộng đồng châu Á tại Mỹ vì những vấn đề phân biệt chủng tộc. <ref>[http://www.modelminority.com/article970.html Steinberg, Avi. "Group targets Asian stereotypes in hit musical," ''Boston Globe'',] January 2005.</ref> Originally, Pryce và Burns, hai diễn viên da trắng nhận đóng vai người lai châu Âu/Á, phải dùng phấn màu đồng, lắp mí mắt giả để trông có nét châu Á hơn <ref name="book">Behr, Edward, and Mark Steyn. ''The Story of Miss Saigon''. New York: Arcade Publishing, 1991.</ref> điều này đã làm một số người nổi giận, so sánh với "[[minstrel show]]".<ref name="NYT"/> Lời hát trong một số bài của ''Miss Saigon''cũng khá nhạy cảm đối với nhiều người châu Á, như lúc nhân vật Kỹ Sư hát "Greasy chinks make life so sleazy/ in the States I'll have a club that's four-starred" (trong bài ''Giấc mơ Mỹ'' - American Dream) và "Why was I born of a race that thinks only of rice and hates entrepreneurs?" (trong bài ''Nếu muốn chết trên giường'' - If You Want to Die in Bed).<ref name="book"/> Ngoài ra, ''Miss Saigon'' còn rập khuôn và lược giản thái quá chân dung phụ nữ châu Á như những người chỉ biết chịu đựng, hoặc lẳng lơ. [[Stereotypes of Asians|China Doll]]. ''Miss Saigon'', giống như vở ''Madame Butterfly'', cũng là một ví dụ điển hình về [[orientalism]] trong nghệ thuật phương Tây.
 
''Miss Saigon'' nhậcnhận được chỉ trích từ cộng đồng châu Á tại Mỹ vì những vấn đề phân biệt chủng tộc. <ref>[http://www.modelminority.com/article970.html Steinberg, Avi. "Group targets Asian stereotypes in hit musical," ''Boston Globe'',] January 2005.</ref> Originally, Pryce và Burns, hai diễn viên da trắng nhận đóng vai người lai châu Âu/Á, phải dùng phấn màu đồng, lắp mí mắt giả để trông có nét châu Á hơn <ref name="book">Behr, Edward, and Mark Steyn. ''The Story of Miss Saigon''. New York: Arcade Publishing, 1991.</ref> điều này đã làm một số người nổi giận, so sánh với "[[minstrel show]]".<ref name="NYT"/>Mervyn Rothstein, "Union Bars White in Asian Role; Broadway May Lose 'Miss Saigon'," ''New York Times'', [[8 August]] 1990, A1. </ref> Lời hát trong một số bài của ''Miss Saigon''cũng khá nhạy cảm đối với nhiều người châu Á, như lúc nhân vật Kỹ Sư hát "Greasy chinks make life so sleazy/ in the States I'll have a club that's four-starred" (trong bài ''Giấc mơ Mỹ'' - American Dream) và "Why was I born of a race that thinks only of rice and hates entrepreneurs?" (trong bài ''Nếu muốn chết trên giường'' - If You Want to Die in Bed).<ref name="book"/> Ngoài ra, ''Miss Saigon'' còn rập khuôn và lược giản thái quá chân dung phụ nữ châu Á như những người chỉ biết chịu đựng, hoặc lẳng lơ. [[Stereotypes of Asians|China Doll]]. ''Miss Saigon'', giống như vở ''Madame Butterfly'', cũng là một ví dụ điển hình về [[orientalism]] trong nghệ thuật phương Tây.
 
==Đoàn diễn viên ban đầu tại London==