Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Lịch sử Đức”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Dòng 49:
Vùng đất Trung Âu lục địa giữa [[Đại Tây Dương]], [[biển Baltic]] và phía Nam dãy núi [[Alpen]] chỉ được thống nhất vào thời kỳ của [[Người Frank|Vương quốc Frank]] (hay vương quốc Karoling) của vua [[Charlemagne]], còn được gọi là Karl I Đại đế. Sau cái chết của Charlemagne, vương quốc này được chia làm ba trong [[Hiệp ước Verdun]] vào năm [[843]] cho 3 người cháu của ông. Nước Pháp hình thành sau này từ Vương quốc Frank Tây, hình thành từ Vương quốc Frank Đông là nước Đức ngày nay, trong khi "Vương quốc giữa", sau này là [[Bourgogne]] và [[Lorraine]], bị chia sẻ giữa [[Pháp]] và [[Vương quốc Frank Đông]] trong thời [[Trung Cổ]].
 
Vương quốc Frank Đông chưa phải là "Đức" nhưng ít nhất đã tạo thành một khuôn khổ về địa lý cho nước Đức sau này. Mãi đến giữa thời kỳ của dòng họ Otto, tên ''regnum teutonicum'' (tiếng La tinh cho "Vương quốc Đức") mới bắt đầu xuất hiện thường xuyên hơn. Người ta có thể xem thời gian từ khi Vương quốc Karoling tan rã cho đến giữa thời Trung cổ là giai đoạn tiếp chuyển của sự hình thành khái niệm '''"nước Đức"'''. Việc xưng vua và đăng quang của [[Otto I (của đế quốc La Mã thầnThần thánh)|Otto I Đại đế]] đánh dấu sự kết thúc đầu tiên cho gian đoạn này.
 
Từ [[thế kỷ 11]], một cấu trúc quốc gia đã hình thành mà về mặt chính trị có thể xem là độc lập và từ đó đã hình thành cái mà ngày nay gọi là "nước Đức" (xem [[Đế quốc La Mã Thần thánh]]).