Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Lịch sử Đức”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Dòng 74:
 
[[Tập tin:Friedrich-barbarossa-und-soehne-welfenchronik 1-1000x1540.jpg|nhỏ|trái|Hoàng đế Friedrich I Barbarossa và các con trai]]
Friedrich đạt đến việc thăng quan làm hoàng đế nhờ vào [[Hiệp định Konstanz]] năm [[1153]]. Ông chiến thắng các thành phố vùng [[Lombardia]] ([[Ý]]) đòi hỏi có nhiều quyền tự chủ hơn. Cùng với Giáo hoàng mới là [[Alexander III (Giáo hoàng)|Alexander III]], cuộc tranh chấp giữa hoàng đế và Giáo hoàng lại tái bắt đầu. Sau khi thất [[Trận Lagnano|trận ở Legnano]], Friedrich phải công nhận Alexander là Giáo hoàng. Năm [[1180]] Friedrich thu lại các lãnh địa của Heindrich Sư tử vì Heindrich đã không ủng hộ chính sách nước Ý của ông. Bắt đầu từ [[1187]] Friedrich I dẫn đầu đoàn quân [[Thập tự chinh]] chống [[Hồi giáo]]. Ông chết ở [[Syria]] năm [[1190]]. Con trai của Friedrich là [[Heinrich VI (đế quốc La Mã Thần thánh)|Heinrich VI]] trở thành vua của [[Sicilia]] năm [[1194]] nhờ vào cuộc hôn nhân với công chúa Konstanze [[người Norman]]. Khi Heindrich VI qua đời năm [[1197]] cùng một lúc [[Philipp của Schwaben]] dòng họ StaufStaufer là em của Heindrich VI và [[Otto IV (đế quốc La Mã Thần thánh)|Otto IV]] dòng họ [[Welfnhà Welfen]], con trai của Heindrich Sư tử, đều được bầu lên làm vua. Sau khi Philipp bị giết chết năm [[1208]], Otto IV lên ngôi vua. Thế nhưng vì những cuộc chinh chiến ở Ý của Otto, Giáo hoàng lại ủng hộ [[Friedrich II của đế quốc La Mã Thần thánh|Friedrich II]] thuộc dòng họ StaufStaufer, là con trai của Heinrich VI. [[Trận Bouvines]] đã mang lại thắng lợi cho Friedrich năm [[1214]]. Friedrich cai trị vương quốc của mình từ Sicilia. Năm [[1220]] Friedrich đăng quang làm hoàng đế và sau đấy lại có cuộc tranh chấp quyền lực với Giáo hoàng [[Gregor IX]], người đã khai trừ hoàng đế năm [[1227]]. Mặc dù vậy Friedrich vẫn đạt được việc giao trả [[Jerusalem]] trong [[Đất Thánh]]. Cuộc xung đột vẫn tiếp tục kéo dài khi [[Innozenz IV]] kế thừa Gregor. Innozenz tuyên bố truất ngôi hoàng đế của Friedrich năm [[1245]]. Friedrich II qua đời năm [[1250]]. Sau cái chết của ông, cuộc tranh chấp giữa Giáo hoàng và dòng họ StaufStaufer vẫn tiếp diễn. Năm [[1268]] người cuối cùng của dòng họ StaufStaufer, con trai 16 tuổi của [[Konrad IV (đế quốc La Mã Thần thánh)|Konrad IV]], [[Konradin của Hohenstaufen]] đã bị xử tử công khai tại [[Napoli]] trong cuộc chiến thừa kế Silicia chống lại [[Carlo I của Napoli|Carlo của Anjou]].
 
=== Cuối thời Trung cổ ===