Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Lưu Tống Tiền Phế Đế”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Không có tóm lược sửa đổi
Dòng 41:
Khi chú ông là Nghị Dương vương Lưu Sưởng (劉昶), cũng là thứ sử Từ Châu (徐州, nay là bắc bộ [[Giang Tô]] và bắc bộ [[An Huy]]) thỉnh cầu được cho phép trở về Kiến Khang, Tiền Phế Đế đã vu cáo Lưu Sưởng lên kế hoạch phản nghịch, và đã cử [[Thẩm Khánh Chi]] đưa quân đi đánh Lưu Sưởng. Lưu Sưởng sợ hãi và ban đầu đã cố gắng kháng cự, tuy nhiên sau đó vì biết rằng mình không thể đánh lại quân của triều đình nên ông ta đã chạy trốn sang [[Bắc Ngụy]].
 
Trong khi đó, vào mùa đông năm 465, Tiền Phế Đế tiếp tục các cuộc giết chóc của mình. Ông có quan hệ [[loạn luân]] với cô ruột là Tân Thái công chúa [[Lưu Anh Mị]] (劉英媚), và đã quyết định lấy bà làm thiếp. Tiền Phế Đế đã sát hại một [[nữ quan]] và đem thi thể của người này đến chỗ chồng của Lưu Anh Mị là Hà Mại (何邁), và bảo với ông ta rằng Anh Mị đã chết. Hà Mại biết được sự thật và không thể chịu nổi nỗi sỉ nhục này, vì thế Hà Mại đã tính đến việc lật đổ Tiền Phế Đế và lập em trai ông là Tấn An vương [[Lưu Tử Huân]] (劉子勛) làm hoàng đế. Âm mưu này bị bại lộ và Tiền Phế Đế đã đích thân đem quân tấn công và giết chết được Hà Mại. Khi Thẩm Khánh Chi cố gắng thúc giục Tiền Phế Đế thay đổi để tránh xảy ra những vụ chống đối khác, Tiền Phế Đế bèn hạ độc Thẩm. Trong khi đó, Tiền Phế Đế phong cho cháu gái [[Lộ hoàng hậu (Lưu Tống Tiền Phế Đế)|Lộ thị]] của Lộ Thái hoàng thái hậu làm [[Lộ Hoàng hậu|hoàng hậu]].
 
Tiền Phế Đế rất nghi ngại về việc các chú bác sẽ nổi dậy chống lại mình, vì thế ông hạ lệnh cho họ tập trung tại Kiến Khang rồi hạ lệnh quản thúc. Ông thường ngược đãi họ và đối xử với họ không như con người. Tương Đông vương [[Lưu Tống Minh Đế|Lưu Úc]], Kiến An vương [[Lưu Hưu Nhân]] (劉休仁), và Sơn Dương vương [[Lưu Hưu Hựu]] (劉休祐), cả ba đều là người thừa cân, Tiền Phế Đế đã cho đưa họ vào cũi và cân họ như cân [[chi Lợn|lợn]]. Tiền Phế Đế gọi Lưu Úc là "Trư vương", Lưu Huấn Nhân là "Sát vương", và Lưu Hưu Hựu là "Tặc vương". Do một người chú khác là Đông Hải vương [[Lưu Huy (Lưu Tống)|Lưu Huy]] (劉褘) bị cho là khó bảo và tối dạ, ông gọi Lưu Huy là "Lư vương" (thân vương con lừa). Tiền Phế Đế thường muốn sát hại Lưu Úc, Lưu Hưu Nhân và Lưu Hưu Hựu, song mỗi lần đó Lưu Hưu Nhân lại tâng bốc ông và vì thế ông lại đổi ý. Trong một sự cố, ông đã trói Lưu Úc giống như cách trói một con lợn, và đưa ông chú này đến nhà bếp và nói rằng: "Hôm nay là ngày giết lợn." Tuy nhiên, Lưu Hưu Nhân lại nói rằng "Hôm nay không phải là ngày giết lợn." Tiền Phế Đế giận dữ hỏi Lưu Hưu Nhân tại sao, và Lưu Hưu Nhân nói rằng, "Sau khi hoàng tử của bệ hạ được sinh ra, khi đó hãy giết lợn và lấy ruột của nó ra!" Tiền Phế Đế thích thú trước câu nói đùa của Lưu Hưu Nhân và đã không giết chết Lưu Úc. Lo sợ rằng mình sẽ bị hành thích, Tiền Phế Đế giao phó việc canh giữ hoàng cung cho một số người hung tợn, bao gồm [[Tông Việt]] (宗越), [[Đàm Kim]] (譚金), Đồng Thái Nhất (童太一), và [[Thẩm Du Chi]] (沈攸之).