Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Vua của Ý”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Không có tóm lược sửa đổi
Alphama Tool
Dòng 5:
Vào năm 568 [[Người Lombard|Langobarden]] dưới sự lãnh đạo của [[Alboin]] xâm nhập bán đảo Ý và xây dựng một đế quốc Đức phía nam của dãy núi Alpen. Lãnh thổ của họ trải dài nhiều nơi ở Ý, ngoại trừ những công quốc như Rom, Venedig, Neapel và Kalabrien mà thời đó thuộc [[Đế quốc Đông La Mã]].
 
774 Langobarden bị [[người Frank]] dưới sự lãnh đạo của [[Charlemagne]] đánh bại và vua của Langobarden [[Desiderius]] bị hạ bệ. Charlemagne nhận lấy [[Vương miệng bằng sắt]] với tước vị ''Rex Langobardorum'' („vua của Langobarden“Langobarden"), mà tương đương với "vua của Ý". Trong hàng trăm năm sau đó, vương quốc này là một phần của [[đế quốc La Mã Thần thánh]]. Những vị vua tiếp nối vua [[Otto I của đế quốc La Mã Thần thánh|Otto I]] trên đường đến [[Roma]] để được phong hoàng đế đã ghé thành phố Langobarden [[Pavia]] để nhận ngôi vua nước Ý. Điều này chỉ đúng với đế quốc Ý ở miền Bắc, ở miền Nam đã hình thành một vương quốc [[Sicilia]] và một vương quốc [[Napoli]]. Đến thời [[Phục hưng]] thì tước vị này không còn ý nghĩa nữa. Sau [[Karl V của Đế quốc La Mã Thần thánh|Karl V]] không có hoàng đế nào được phong tước vua của ý nữa, mặc dù tước vị này chính thức còn tồn tại đến 1648.
 
1805 [[Napoleon Bonaparte]], lúc đó là tổng thống của Cộng hòa Ý, được phong ở nhà thờ chính tòa [[Milano]] với vương miện bằng sắt làm vua của Ý (1805–1814). Nó chấm dứt khi Napoleon 1814 từ bỏ ngôi sắt. Hàng chục năm sau đó ở Ý không có vua. Ngoài ra đứa con trai của Napoleon, [[Napoléon II]] sinh năm 1811, được phong ngay làm ''vua của Roma'' cho tới 1814.
 
Tước vị ''vua của ý'' lại được dùng khi [[nhà Savoyen]] thống nhất nước Ý thành một quốc gia vào năm 1861. 1946 [[Chế độ quân chủ]] qua một cuộc trưng cầu dân ý bị hủy bỏ và được thay thế bởi [[Cộng hòa|thể chế Cộng hòa]].
 
==Chú thích==