Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Công xã Paris”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Dòng 29:
3 giờ đêm ngày [[17 tháng 3|17]] rạng sáng ngày [[18 tháng 3]], quân đội chính phủ Thiers tới chiếm các vị trí chiến lược bên tả ngạn [[sông Seine]]. Một nhóm khác cũng được điều đến các kho đại bác của Paris. Mục tiêu chủ yếu của quân đội chính phủ là đồi [[Montmartre]] ở phía bắc thành phố để chiếm các trọng pháo của quân vệ quốc. Đến 5 giờ 30, quân chính phủ chiếm được các trọng pháo nhưng chưa di chuyển đi được. Sau các tiếng kèn tập hợp và chuông báo động, quân vệ quốc tiến tới bao vây đồi. Trong cuộc chiến, nhiều binh lính quân chính phủ đã nghiên về phía quân vệ quốc, viên tướng chỉ huy bị bắn chết tại chỗ. Tới 9 giờ sáng, lực lượng chính phủ thất bại, vội vã lui quân. Buổi trưa, Ủy ban trung ương vệ quốc ra lệnh các tiểu đoàn tiến vào trung tâm thành phố. Chỉ sau vài tiếng đồng hồ, quân vệ quốc đã chiếm được các cơ quan đầu não của phủ, tòa thị chính và các trại lính. Đến buổi chiều, Thiers cùng chính phủ phải rút về [[Versailles]].<ref name="ReferenceA">Vũ Dương Ninh, Nguyên Văn Hồng, tr. 209.</ref>
 
Ngày 26 tháng 3, bầubú lồn em không cử Hội đồng Công xã được tiến hành và ngày 28, kết quả được công bố. Trong số 85 đại biểu trúng cử, có 25 công nhân, 15 đại biểu thuộc tầng lớp tư sản trúng cử nhưng sớm từ chức sau đó. Phần còn lại gồm các bác sĩ, nhà báo, giáo viên, công chức... Khoảng gần 30 đại biểu của Hội đồng công xã là hội viên của Quốc tế thứ nhất và cũng có cả những người ngoại kiều gốc [[Nga]], [[Ba Lan]], [[Hungary|Hunggary]]. Cuối tháng 3, do ảnh hưởng của Công xã Pảri, nhiều cuộc khởi nghĩa khác cũng nổ ra ở [[Marseille]]s, [[Lyon]], [[Toulouse]]...<ref>Vũ Dương Ninh, Nguyên Văn Hồng, tr. 210.</ref>
 
Sắc lệnh đầu tiên của Công xã là bãi bỏ quân đội thường trực và bộ máy cảnh sát cũ. Việc giữ an ninh được thay bằng lực lượng công nhân có vũ trang. Chính quyền của giai cấp công nhân cũng được thành lập. Cơ quan tối cao của nhà nước là Hội đồng Công xã có vai trò [[cơ quan lập pháp|lập pháp]] và tổ chức 10 ủy ban chịu trách nhiệm về [[quyền hành pháp|hành pháp]]. Mỗi ủy ban này do một ủy viên của Hội đồng Công xã làm chủ tịch. Công xã cũng ra sắc lệnh tác nhà thờ khỏi hoạt động của [[nhà nước]], giới [[tăng lữ]] không can thiệp vào công việc của chính quyền và ngân sách tôn giáo bị hủy bỏ. Tất cả tài sản của các giáo hội trở thành tài sản quốc gia, giáo dục cũng tách khỏi nhà thờ. Để tuyên truyền trong hoàn cảnh bị bao vây, Công xã Paris còn sử dụng [[khí cầu|khinh khí cầu]] rải truyền đơn tới các vùng [[đồng quê|nông thôn]].<ref>Vũ Dương Ninh, Nguyên Văn Hồng, tr. 211.</ref>