Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Nguyễn Thị Kim Cúc”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Không có tóm lược sửa đổi
Không có tóm lược sửa đổi
Dòng 17:
*Bằng khen của [[Hội Nhà báo Việt Nam]] cho loạt bài điều tra về cái chết của một em học sinh lớp 5 ở [[Vĩnh Phú]] (nay là [[Phú Thọ]]) năm 1987.<ref name="kimcuc"/>
*Danh hiệu ''cây bút VOV'' (danh hiệu được trao lần đầu tiên vào năm 2014, bà được nhận danh hiệu này cùng một số nhà báo khác như [[Trần Đăng Khoa]], [[Phạm Trung Tuyến]], [[Ngô Thiệu Phong]]…).<ref name="luanghe"/>
 
==Quan điểm==
{{cquote|Nghề viết là phải dấn thân, phải len lỏi trong từng ngóc ngách của xã hội để đem đến cho thính giả cái nhìn chân xác về hiện thực cuộc sống|||[[Nguyễn Thị Kim Cúc]]}}
 
==Đánh giá==
Hàng 22 ⟶ 25:
 
{{cquote|Ở nhà báo Kim Cúc là sự hội tụ khá đặc biệt, đó không chỉ là nghề báo mà chị theo đuổi, hơn thế, nó là sự [[đam mê]], đam mê đến đắm đuối. Chị đã từng lăn lộn hơn hẳn [[cánh mày râu]]; đã từng lãnh đạo hàng trăm [[phóng viên]], [[biên tập viên]] xông pha trên mọi lĩnh vực [[xã hội]] khi đảm nhiệm vai trò một Phó Tổng Giám đốc phụ trách nội dung. Không phải tự dưng anh em nhà Đài nể trọng gọi chị là ''nữ tướng''|||Nhà báo [[Đoàn Quang]]}}
 
{{cquote|Trong những năm thập niên 70-80 của thế kỷ trước, báo giới Việt Nam nói chung, ngành phát thanh nói riêng, vẫn chưa quên hình ảnh một nữ phóng viên (Nguyễn Thị Kim Cúc) có thân hình nhỏ bé với chiếc máy thu thanh “to hơn người” đeo vắt vẻo ngang hông luôn có mặt tại các sự kiện của đất nước để thu thanh kịp thời đưa tin phục vụ đông đảo thính giả cả nước. Những năm của thập niên 70-80 ấy, báo nói (phát thanh) là một loại hình [[báo chí]] được [[công chúng]] hết sức mến mộ, đánh giá cao. Thì cũng chính thời điểm đó, chiếc [[máy thu thanh]] đã theo chân cùng với con người ấy có mặt tại mọi miền của tổ quốc. Từ vùng sâu vùng xa, từ các buôn làng hẻo lánh khu vực [[Tây Bắc]] đến dẻo đất chói chang, cằn khô [[miền Trung]] chỉ có nắng, gió và cát; từ những cánh đồng lúa nước trù phú khu vực miền [[Tây Nam Bộ]] đến những hải đảo xa xôi [[Trường Sa]] đang thâu đêm suốt sáng chở che cho bà mẹ già Việt Nam trước những cơn sóng hung bạo… đâu đâu cũng có dấu chân chị.|||[[Phong Anh]]}}
 
==Chú thích==