Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Chiến tranh Đông Dương”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Rimbo (thảo luận | đóng góp)
Rimbo (thảo luận | đóng góp)
Dòng 540:
Lực lượng vũ trang và [[du kích]] [[đồng bằng sông Hồng]] tổ chức các trận chiến quấy rối quân [[Pháp]]. Cuối chiến tranh, quân địa phương và du kích cầm giữ phần lớn quân Pháp trong vùng đồng bằng. Mỗi chuyến hàng của Pháp từ [[Hải Phòng]] về [[Hà Nội]] phải tụ thành đoàn lớn, nhiều [[xe tăng]] và lính bảo vệ mới đi thoát. Các [[đường giao thông|đường bộ]] bị đào bới ngăn cản xe cơ giới, [[đường ray|đường sắt]] bóc hết gang thép làm vũ khí.
 
Tại miền Trung Việt Nam, [[Việt Nam Dân chủ Cộng hòa]] kiểm soát từ [[Hội An]] đến [[Mũi Đại Lãnh]], gần như ngăn đôi đất nước. Ở miền Nam, quân Pháp ở tình thế tốt hơn do lực lượng chính trị và quân sự ở đây ở xa và liên lạc rất khó khăn với chủ lực ở miền Bắc. Lực lượng của tướng [[Nguyễn Bình]] bị đẩy về các chiến khu trong vùng ngập mặn và rừng núi, họ còn gặp sự chống đối của các giáo phái người Việt như [[Cao Đài]], [[Phật Giáo Hòa Hảo|Hòa Hảo]], [[Bình Xuyên]]. Năm 1948, quân Pháp tổ chức [[cuộc hành quân Véga]] nhằm phá hủy cơ quan đầu não kháng chiến ở [[Nam Bộ Việt Nam|Nam Bộ]] và nhiều cuộc hành quân khác vào [[Đồng Tháp Mười]] nhưng đều thất bại. Cuối năm 1949, quân đội Pháp tại Đông Dương dưới quyền tướng M. Carpentier mất quyền chủ động<ref>Why Vietnam, Archimedes L.A Patti, Nxb Đà Nẵng, 2008, trang 670</ref>.
 
==== Giải pháp Bảo Đại====
{{Xem thêm|Da vàng hóa chiến tranh|Quốc gia Việt Nam}}