Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Cách mạng Saur”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
n General Fixes
Dòng 29:
 
==Bối cảnh==
===Cuộc đảo chính 1973===
[[Zahir Shah của Afghanistan|Vua Zahir Shah của Afghanistan]] đã cai trị từ năm [[1933]] được bốn thập kỷ. Người anh họ của ông là [[Mohammed Daoud Khan]] từng đảm nhiệm cương vị [[Thủ tướng Afghanistan]] từ năm [[1953]] đến [[1963]], lại không phải là một người ủng hộ nhiệt thành của nhà vua. Trong [[Thập niên 1970|những năm 1970]], khi nhà vua chọn mối quan hệ chặt chẽ hơn với [[Liên Xô]], Daoud Khan đã lên kế hoạch lật đổ người em họ. Vua Zahir Shah không biết điều này lúc đầu, nhưng khi quan hệ với Liên Xô ngày một mạnh hơn thì ông đã bắt đầu nghi ngờ Khan. Năm [[1973]], nhân khi Zahir Shah bay sang [[Ý]] để phẫu thuật mắt và điều trị chứng đau lưng, Daoud Khan liền chớp thời cơ tiến hành một cuộc [[đảo chính]] làm tám người thiệt mạng. Cuộc đảo chính này dẫn đến việc lật đổ nhà vua và bãi bỏ chế độ [[quân chủ]]. Khan cho thành lập một chính phủ mới và tuyên bố mình là tổng thống đầu tiên của Afghanistan. Cung điện Arg ở [[Kabul]] sau đó đã trở thành nơi cư trú chính thức của Tổng thống, riêng Zahir Shah phải sống lưu vong ở Ý.
 
Dòng 45:
 
==Thời kỳ Cộng hòa Dân chủ==
[[ImageHình:Day after Saur revolution.JPG|thumb|right|300px|một ngày sau khi cuộc cách mạng Saur ở Kabul: Một chiếc xe bọc thép [[BMP-1]] bị phá hủy bên ngoài dinh tổng thống ở Kabul.]]
PDPA bị chia rẽ giữa Khalq và Parcham đã kế tục chế độ Daoud với một chính phủ mới dưới sự lãnh đạo của Nur Muhammad Taraki của phe Khalq. Ở Kabul, nội các đầu tiên xuất hiện được xây dựng một cách cẩn thận để thay thế vị trí xếp hạng giữa thành viên của Khalq và Parcham. Taraki (Khalqi) là Thủ tướng Chính phủ, Karmal (Parchami) là Phó Thủ tướng cấp cao, và Hafizullah Amin (Khalqi) là Bộ trưởng Ngoại giao. Tuy nhiên sự thống nhất giữa Khalq và Parcham chỉ kéo dài trong một thời gian ngắn. Taraki và Amin vào đầu tháng 7 đã thuyên giảm hầu hết các nhân vật Parcham ra khỏi các vị trí chính phủ của họ. Karmal được gửi ra nước ngoài làm Đại sứ [[Tiệp Khắc]]. Vào tháng 8 năm 1978, Taraki và Amin phát hiện ra một "âm mưu" và lệnh xử tử hoặc tống giam một số thành viên nội các, trong đó có nhà lãnh đạo quân sự của cuộc cách mạng Saur là Tướng [[Abdul Qadir Dagarwal]]. Tháng 9 năm 1979, đến lượt Taraki trở thành một nạn nhân của cuộc cách mạng. Amin đã lật đổ và ra lệnh xử tử ông ngay sau đó.<ref>Arnold, Anthony. ''Afghanistan: The Soviet Invasion in Perspective.'' Stanford: Hoover Institution Press, 1981, pp 74-75, 83, 86; Clements, Frank. ''Conflict in Afghanistan: a historical encyclopedia.'' Santa Barbara, CA: ABC-Clio, Inc, 2003, p. 207</ref>