Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Balbinus”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Arc Warden (thảo luận | đóng góp)
n →‎Thiếu thời: chính tả, replaced: quí tộc → quý tộc using AWB
n →‎Triều đại: General Fixes
Dòng 26:
Hầu như không biết gì nhiều về cuộc đời của Balbinus trước khi ông được chọn làm hoàng đế. Có tài liệu phỏng đoán rằng ông là hậu duệ của [[Publius Coelius Balbinus Vibullius Pius]], [[Quan chấp chính|chấp chính quan]] vào năm [[136]] hoặc [[137]] và vợ là [[Aquilia]]. Nếu điều này là thật thì ông cũng có liên quan đến gia đình của [[Quintus Pompeius Falco]], một gia tộc đã cung cấp cho triều đình nhiều chính trị gia giữ chức chấp chính quan trong suốt thế kỷ thứ 3, cùng nhiều chính trị gia, công trình sư và nhà văn [[Julius Frontinus]] của thế kỷ thứ 1, cũng như một hậu duệ của một người anh em họ đầu tiên của Hoàng đế [[Traianus|Trajan]]. Ông vốn xuất thân là một [[quý tộc]] từ khi sinh ra và là con trai (hoặc bằng cách sinh hoặc con nuôi) của [[Caelius Calvinus]], đại sứ [[Cappadocia]] vào năm [[184]]. Ông còn là một trong những thầy tế cấp bậc [[Salii]] thờ thần Mars.<ref>"Michael Grant, The Roman Emporers"</ref> Theo [[Herodianus]] thì ông từng là tỉnh trưởng, nhưng danh sách bảy tỉnh được đưa ra trong ''[[Historia Augusta]]'', cũng như các bản tuyên bố rằng Balbinus từng là thống đốc tỉnh của cả [[châu Á]] và [[châu Phi]]. Ông chắc chắn đã từng giữ chức chấp chính quan hai lần; lần đầu giữ chức thì không được rõ nhưng cho là vào khoảng năm [[203]] hoặc tháng 7 năm [[211]]; lần hai là vào năm [[213]] cùng với [[Caracalla]], cho thấy ông rất mực ủng hộ hoàng đế và nhận được nhiều ân sủng.
 
==Triều đại==
Theo nhà sử học [[Edward Gibbon]] (như sự mô tả từ bài tường thuật của [[Herodianus]] và trong cuốn ''Historia Augusta''):
<blockquote>Balbinus là một nhà hùng biện được mến mộ, một nhà thơ nổi tiếng cá biệt và là một thẩm phán khôn ngoan, người đã thi hành với sự ngây thơ và hoan nghênh thẩm quyền dân sự ở hầu hết các tỉnh bên trong của đế quốc. Dòng dõi cao quý, tài sản giàu có, lối cư xử hào phóng và niềm nở. Ở ông hiện lên niềm say mê yêu thích khoái lạc đã được sửa lại bởi một ý thức về phẩm giá, cũng như không có thói quen bị ràng buộc đã lấy đi của ông năng lực làm việc. (...) Cả hai người [Pupienus và Balbinus] đều từng là chấp chính quan (Balbinus đã hai lần được vinh dự giữ chức vụ danh giá này), cả hai đều có tên trong hai mươi phụ tá của Viện Nguyên lão và, kể từ khi một người đã sáu mươi tuổi và người kìa thì bảy mươi bốn tuổi, họ đều có cả sự trưởng thành đầy đủ về tuổi tác lẫn kinh nghiệm.<ref>''The History of the Decline and Fall of the Roman Empire'', vol. I, p. 225, Edward Gibbon (The Online Library of Liberty). [http://oll.libertyfund.org/files/1365/Gibbon_0214.01.pdf].</ref></blockquote>