Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Phan Chương”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
TNAXXX (thảo luận | đóng góp)
n →‎Tiểu sử: General Fixes
Dòng 25:
Đến năm [[219]], Tôn Quyền lại một lần nữa cử Lã Mông tiến đánh Kinh châu nhân lúc Quan Vũ đang mắc kẹt ở phía bắc. Quân Ngô nhanh chóng chiếm được châu. Phan Chương và [[Chu Nhiên]] sau đó được giao nhiệm vụ chặn đường rút lui về phía tây của Quan công. Cuối cùng tướng dưới quyền của ông là Mã Trung bắt được cha con Quan Công và đô đốc Triệu Lũy vào đầu năm [[220]]. Để tưởng thưởng, Tôn Quyền phong ông làm Chấn uy tướng quân, lấy quận Cố Lăng phong cho ông làm thái thú của đó đồng thời ban cho Phan Chương tước Lật Dương hầu.
 
Về sau khi tướng quân [[Cam Ninh]] qua đời, Phan Chương được lãnh đạo toàn quân của ông ta.
 
Năm [[222]], vua Thục là [[Lưu Bị]] đông chinh đánh Di Lăng của Ngô, Phan Chương đi theo [[Lục Tốn]], [[Chu Nhiên]] lãnh đạo quân chống Thục. Cánh quân của Phan Chương giết tướng địch Phùng Tập và tiêu diệt nhiều binh sĩ của Lưu Bị ở Di Lăng. Do chiến công này, ông được bái làm Bình Bắc tướng quân, thái thú Tương Dương.
 
Năm [[223]], tướng Ngụy là [[Hạ Hầu Thượng]] tiến công Chu Nhiên ở Nam quân,. [[Gia Cát Cẩn]] và [[Dương Xán]] dẫn binh giải cứu. Phan Chương nhận định rằng khí thế quân Ngụy đang thịnh, không thể trực tiếp quyết chiến ngay được, cần giảm nhuệ khí của chúng. Sau đó ông quyết định dùng hỏa công, sai quân tiến đến 50 dặm trước, cho cắt nhiều cỏ lau, rồi cho đốt lửa thuận theo chiều gió mà thiêu hủy cầu phao của quân Ngụy. Gia Cát Cẩn chớp cơ hội tiến công quân của Hạ Hầu Thương, buộc quân Tào phải lui quân. Sau đó Phan Chương lui về Lục Khẩu để phòng bị.