Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Phạm Thư”
Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
nKhông có tóm lược sửa đổi |
biển |
||
Dòng 1:
{{wikify}}
{{unreferenced}}
[[Phạm Thư]].Còn được gọi là Phạm Chuy tên thực là Thúc quê ở Đại Lương "có tài bàn trời nói đất,có trí định nước yên dân " .Vì nhà nghèo không có ai tiến dẫn, phải làm xá nhân theo hầu quan trung đại phu nước Nguỵ là Tu Giả. Một lần vua Nguỵ sai Tu Giả sang Tề thông hiếu có Phạm Thư đi theo , vua Tề hỏi vặn, Tu Giả không biết ăn nói thế nào Phạm Thư đỡ lời làm cho vua Tề cảm phục .vì thế vua Tề đem lễ vật đến muốn lưu Phạm Thư ở Tề làm khách khanh nhưng bị Phạm Thư từ chối. Việc đó làm Tu Giả nghi ngờ. Khi về nước Nguỵ, Tu Giả nói với Nguỵ Tề "tôi ngờ là Chuy có đem việc kín trong nước bảo cho Tề biết nên mới được vua Tề ban cho hậu như thế".Vì thế Nguỵ Tề (tướng quốc nước Nguỵ)dùng nhục hình với Phạm Thư. Với tài trí của mình và có bạn là Trịnh An Bình giúp đỡ Phạm Chuy đã giả chết, trốn thoát sang nước Tần rồi đổi tên là Trương Lộc. Được vua Tần trọng dụng phong là tướng quốc, ông đã giúp nhà vua lấy lại thực quyền của mình và củng cố nước Tần được cường thịnh. Khi nghe tin nước Tần sắp đánh nước Nguỵ vua Nguỵ là An Ly Vương sai Tu Giả sang xứ nước Tần. Thừa tướng Trương Lộc cải trang làm người nghèo khổ xin được yết kiến Tu Giả,Tu Giả thấy Phạm Thư đói rách động lòng thương rồi nhờ Phạm Thư đánh xe đến gặp thừa tướng. "Phạm Thư cầm cương ,mọi người trông thấy thừa tướng đánh xe ,hoặc chắp tay đứng ra bên đường hoặc chạy tránh xa.Tu Giả cứ ngờ là họ kính trọng mình có biết đâu là họ vì Phạm Thư".Khi biết chính Phạm Thư là Trương Lộc tướng quốc nước Tần ,Tu Giả cả sợ "lột áo cởi đai trút mũ đi chân không quỳ ở ngoài cửa nhờ lính canh nói rằng kẻ có tội nước Nguỵ là Tu Giả xin chịu tội chết.Hồi lâu nữa,có lệch thừa tướng cho đòi vào.Tu Giả lại càng sợ, cúi đầu,quỳ gối mà đi,theo cửa bên đi vào,dập đầu luôn miệng nói tội đáng chết". Phạm Chuy nói:"mày có bao nhiêu tội?"Tu Giả nói:"dù nhổ hết tóc tôi để kể tội tôi cũng chưa hết" Phạm Chuy nói:"mày có ba tội.Vì mồ mả tiên nhân ta ở Nguỵ nên ta không muốn làm quan ở Tề ,vậy mà mày lại nghi ta tư thông với Tề đó là một tội.Đang khi Nguỵ Tề nổi cơn giận đánh ta đến gãy răng gãy xương,mày không hề can ngăn đó là hai tội.Đến khi ta đau quá ngất đi,bị bỏ vào chuồng xí mày lại đem tân khách ra mà đái vào ta sao lại nhẫn tâm thế,đó là ba tội.Nhưng tao không chém đầu mày vì biết mày còn có lòng yêu đến người cũ nên ta rộng lòng tha cho".Phạm Thư ở Tần thờ vua Chiêu Vương làm thừa tướng, trong nước được hưng thịnh ngoài bình các nước theo kế viễn giao cận công sau tiến cử Thái Trạch thay mình .
|